... Chứng từ Đức Tin Công Giáo của hai phụ nữ sống trong hai hoàn cảnh khác nhau.
Cả hai thuộc giáo phận Luçon ở miền Tây Trung nước Pháp. Trước hết xin nhường lời
cho nữ tu Kín Cát-Minh.
Tôi nhận ra sự hiện diện và tác động của THIÊN
CHÚA ngay từ những ngày còn thơ, nhờ trông thấy chứng tá Đức Tin và chứng tá cuộc
sống của Cha Mẹ, Ông Bà và các nhà giáo dục mà THIÊN CHÚA đặt để trên con đường tôi
đi.
Đức Tin được truyền đạt và được nhận lãnh ấy, tôi phải biến thành của
riêng tôi khi tôi bước vào tuổi dậy-thì. Từ đó, Đức Tin được tăng trưởng nhờ việc
đọc sách và nhất là nhờ đọc Truyện Các Thánh.
Việc tôi gia nhập dòng Kín Cát-Minh
cũng như cuộc sống đan-tu của tôi không luôn luôn trôi chảy dễ dàng. Nó cũng giống
như bao cuộc sống con người trên trần gian: vui có buồn có, bóng tối và ánh sáng nối
tiếp nhau, đã củng cố cho Đức Tin của tôi. Mỗi một hành vi Đức Tin đều trở thành cơ
hội giúp tôi lớn mạnh trong niềm xác tín tuyệt đối về Tình Yêu THIÊN CHÚA dành cho
tôi cũng như dành cho mọi loài thọ sinh. Xác tín này chính là suối nguồn cho cuộc
đời truyền giáo của tôi.
Nơi Nhà Kín Cát-Minh tôi gặp được tất cả những gì
tôi có thể mong ước để làm phát triển và hoàn thành hồng ân nén bạc Chúa trao cho
tôi là Đức Tin. Đó là: cô-tịch, thinh-lặng, miệt mài suy gẫm Lời Chúa, cử hành phụng
vụ, các bí tích, nguyện kinh, trao đổi thân tình và đầy yêu mến với Đức Chúa GIÊSU
KITÔ, niềm vui của tôi.
Nơi phòng thí nghiệm của cầu nguyện là Đan Viện Kín
Cát-Minh này, Tin dần dần trở thành đồng nghĩa với Sống: để cho Đức Chúa GIÊSU KITÔ
chiếm trọn chỗ đứng trong hữu thể và trong cuộc đời tôi. Giờ đây tôi đang tiến về
Cuộc Gặp Gỡ Chung Kết - vì tôi sắp bước vào tuổi bát tuần - Đức Tin trở thành lòng
tín thác trọn vẹn, niềm an bình và niềm vui sâu đậm, sự phó dâng trong vòng tay của
THIÊN CHÚA Tình Yêu, Đấng đã thỏa mãn mọi ước mơ vượt xa những gì tôi có thể mong
chờ khao khát.
Cuộc sống trong Đức Chúa GIÊSU KITÔ này ban cho tôi một niềm
vui bao la là không còn biết đến ranh giới và được hiện diện bên cạnh những anh chị
em đồng loại đau khổ đang rải rác trên toàn trái đất cũng như đang ở trong Trái Tim
của THIÊN CHÚA.
... Chứng từ của bà Stéphanie một bà mẹ gia đình.
Sinh trưởng trong một gia đình vô thần, một ngày vào năm 18 tuổi, tôi được sống một
cuộc hoán cải tuyệt vời: Chúa cho tôi được hưởng nếm sự hiện diện thật sự của Người
qua chứng tá Đức Tin và Niềm Vui của một gia đình sống vì và sống với Đức Chúa GIÊSU
KITÔ. Kể từ cái ngày đáng ghi nhớ ấy, tôi không hề lìa xa THIÊN CHÚA. Tôi luôn bám
thật chặt vào cánh tay Người giơ ra cho tôi.
Sau 15 năm sống đời hôn nhân,
cách đây gần một năm, hiền phu tôi cũng hoán cải sau khi tham dự tuần tĩnh tâm với
Cha Bernard Michon. Vào dịp ấy, anh được hồng ân ý thức sâu đậm về cuộc nhập thể làm
người của Đức Chúa GIÊSU KITÔ.
Kể từ đó - bên cạnh 5 đứa con trai - vợ chồng
chúng tôi sống tình nghĩa phu thê khắng khít hơn. Các khoảng cách giữa các tư tưởng
của chúng tôi được xích lại gần hơn. Mấy đứa con của chúng tôi cũng thật sự cảm thấy
ngỡ ngàng. Một đứa nói: - Ba đã thay đổi! Đứa khác nói: - Chúng con thấy
rõ Ba cầu nguyện thật nhiều .. thật sốt sắng.
Cứ thế, ngày qua ngày, thật
êm ả dịu dàng, các con cảm nhận Đức Chúa GIÊSU KITÔ đang sống động giữa chúng tôi.
Nơi gia đình, từng đứa con biết rõ là tôi ngăn cấm việc phê bình Giáo Hội Công Giáo
và chỉ trích các Linh Mục, thừa tác viên thánh của THIÊN CHÚA. Chúng cũng biết rõ
là tôi lần hạt Mân Côi vào lúc 15 giờ 30. Vậy đứa nào muốn thì cứ tự động đến lần
hạt Mân Côi chung với tôi.
Thêm một điều nữa. Đó là vào chiều thứ bảy hoặc
sáng Chúa Nhật có lời khuyên nhủ trìu mến minh bạch là hãy đến nhà thờ tham dự Thánh
Lễ. Điều này không luôn luôn dễ dàng. Nhưng tôi kiên trì trong việc đưa các con đến
nhà thờ tham dự Thánh Lễ. Ngay khi hoàn cảnh cho phép, tôi dành thời giờ để chầu Thánh
Thể và thời gian gần đây, tôi thường xuyên lãnh bí tích Giải Tội.
Mãi mãi tôi
sẽ không bao giờ bỏ rơi bàn tay mà Đức Chúa GIÊSU KITÔ đã đưa ra cho tôi nắm bên vệ
đường: tôi sẽ không đứng đó mà chờ đợi nhưng - qua sự tuân phục - tôi sẽ học cách
thức yêu mến mỗi ngày một hơn.
... Ta đã nắm chặt lấy ngươi,
đưa ngươi về từ tận cùng cõi đất, kêu gọi ngươi từ những miền xa thẳm.
Ta đã nói với ngươi: ”Ngươi là tôi tớ Ta, Ta đã chọn ngươi,
Ta đâu ruồng bỏ. Đừng sợ hãi: có Ta ở với ngươi. Đừng nhớn nhác: Ta
là THIÊN CHÚA của ngươi. Ta cho ngươi vững mạnh. Ta lại còn trợ giúp với tay
hữu toàn thắng của Ta. Quả vậy, hết thảy những ai giận ghét ngươi sẽ thẹn thùng
xấu hổ, và mọi kẻ gây hấn với ngươi, đều kể như không có và bị tiêu diệt. Thù địch
ngươi, ngươi sẽ tìm mà không thấy. Những kẻ giao chiến với ngươi, sẽ
kể như không có, như hết sạch cả rồi. Vì Ta là THIÊN CHÚA của ngươi,
Đấng cầm lấy tay phải ngươi và phán bảo: Đừng sợ, chính Ta phù trợ ngươi. Đừng sợ,
hỡi Giacóp, loài sâu bọ, hỡi Israel, kẻ mọn hèn. Chính Ta phù trợ ngươi, Đấng cứu
chuộc ngươi là Đức Thánh của Israel. Này đây Ta sẽ biến ngươi thành một cái bừa vừa
sắc vừa mới và đầy mũi nhọn. Ngươi sẽ dày đạp và nghiền nát núi non, sẽ làm cho các
đồi nên như trấu. Ngươi sẽ rê chúng, gió sẽ cuốn đi và bão táp sẽ phân tán
chúng. Còn ngươi, vì THIÊN CHÚA, sẽ mừng vui hoan hỷ, vì Đức
Thánh của Israel, sẽ hãnh diện tự hào. Những ai nghèo hèn, khốn
khổ, tìm nước không ra, lưỡi khô vì khát, Ta sẽ đáp lời, Ta sẽ
không bỏ rơi chúng. Ta sẽ khai mở sông ngòi trên các đồi trọc,
và khe suối dưới các lũng sâu. Ta sẽ biến hoang địa thành hồ ao, biến đất khô nên
mạch suối dồi dào. Và trong vùng hoang địa, Ta sẽ trồng bá hương, keo, sim với ô-liu;
trên những dải đất hoang, Ta sẽ cho mọc lên một trật nào trắc bá, nào du, nào hoàng
dương, để cùng một lúc, thiên hạ đều nhìn ra và nhận biết, nghiền ngẫm và hiểu
rằng: điều ấy, bàn tay THIÊN CHÚA đã làm nên, điều ấy, Đức Thánh
của Israel đã tạo thành”(Isaia 41,9-20).
(”Catholiques
en Vendée”, La vie de L'Église de Luçon - numéro 90 - 27 Novembre 2013, trang 16-17)