Trưa Chúa Nhật 24-4-1994, trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh
Lạy Nữ Vương Thiên Đàng, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II (1978-2005) nhắc lại kinh cầu
cùng Thánh Tổng Lãnh Thiên Thần Micae, do Đức Lêô XIII phổ biến trong toàn Giáo Hội
Công Giáo hồi cuối thế kỷ XIX. Đức Thánh Cha nói:
- Mặc dù ngày nay,
kinh này không còn đọc vào cuối mỗi Thánh Lễ nữa,
nhưng tôi mời gọi tất cả anh chị em đừng
quên kinh này, nhưng hãy đọc
kinh để được ơn phù trợ
trong cuộc chiến đấu chống lại những lực
lượng của tối tăm và chống lại thần dữ của
thế gian này.
Đức Thánh Cha Lêô XIII làm Chủ Chăn Giáo Hội Công Giáo
Hoàn Vũ trong vòng 15 năm từ 1878 đến 1903. Nguồn gốc lời kinh cầu cùng thánh Tổng
Lãnh Thiên Thần Micae do Đức Lêô XIII soạn, được Cha Domenico Pechenino, thuật
lại trong tờ ”Ephemerides Liturgicae” xuất bản năm 1955.
Vào một buổi
sáng (13-10-1884) sau khi dâng Thánh Lễ nơi nhà nguyện riêng, Đức Thánh Cha Lêô XIII
còn quỳ lại vừa tham dự Thánh Lễ do một Linh Mục cử hành tiếp theo đó vừa đọc kinh
tạ ơn theo thói quen ngài vẫn làm. Bỗng chốc, người ta trông thấy Đức Thánh Cha ngẩng
hẳn đầu lên nhìn đăm đăm một vật gì đó bên trên đầu của vị Linh Mục đang dâng Thánh
Lễ. Đức Thánh Cha chăm chú nhìn không chớp mắt. Diện mạo ngài thay đổi khác thường,
lúc thì tỏ lộ nỗi kinh hoàng khủng khiếp, lúc lại diễn tả niềm vui mừng thán phục.
Một điều gì đó vừa lạ kỳ vừa cao cả đang xảy ra trước mắt vị Giáo Hoàng.
Cuối
cùng, như sực tỉnh trở về với chính mình, Đức Lêô XIII vừa nhẹ nhàng vừa cương quyết,
chống tay và đứng thẳng người lên. Ngài bái gối rồi bước ra khỏi nhà nguyện đi thẳng
về phòng làm việc. Mọi người trong phủ giáo hoàng có mặt sáng hôm đó, lo lắng đi theo
Đức Thánh Cha và hỏi: - Thưa Đức Thánh Cha, có phải là Đức Thánh Cha cảm thấy
mệt không? Đức Thánh Cha có cần gì không?
Đức Lêô XIII trả lời nhanh:
- Không! Không cần gì hết!
Nửa giờ sau, Đức Giáo Hoàng bảo gọi vị thư ký của
Bộ các Nghi Lễ đến, trao cho một tờ giấy, truyền phải in ra và gửi cho tất cả các
Giám Mục trong Giáo Hội Công Giáo trên toàn thế giới. Tờ giấy này chứa đựng điều gì?
Thưa đó là 2 kinh, vị Linh Mục phải đọc cùng với toàn cộng đoàn dân Chúa, sau Thánh
Lễ. Đức Thánh Cha Lêô XIII muốn rằng, sau Thánh Lễ, vị Linh Mục quỳ dưới chân bàn
thờ, bắt đầu đọc 3 kinh Kính Mừng, một kinh Lạy Nữ Vương, rồi đọc ”Lạy Rất
Thánh Đức Mẹ Chúa Trời, xin cầu cho chúng con. Đáng chịu lấy
những sự Đức Chúa GIÊSU KITÔ đã hứa”.. Rồi đọc kinh
thứ nhất:
- Lạy Chúa là Đấng Bàu Chữa cùng là Thần Lực chúng
con, xin Chúa ái tuất đoái thương, mà nhậm lời dân Chúa đang
kêu thấu Chúa; và cậy vì Đức Nữ Đồng Trinh MARIA
hiển vang và khiết tịnh, Đức Mẹ Chúa Trời, cùng vì Thánh Cả GIUSE, Bạn
Thánh Người, và hai thánh Tông Đồ Chúa Phêrô và Phaolô, cùng
các thánh nguyện giúp cầu thay, thì chúng con mới dám xin Chúa lân mẫn nhân từ khấng
nhậm lấy những lời chúng con cầu khẩn nguyện xin, cho kẻ có tội được
biết đàng ăn năn trở lại, cho Hội Thánh là Mẹ chúng con được
tự do an bình thịnh trị. Vì công nghiệp Đức Chúa GIÊSU KITÔ là Chúa
chúng con. Amen.
Lời Kinh thứ hai cầu cùng Thánh Tổng Lãnh Thiên Thần
Micae: - A Thánh Micae Tổng Lãnh Thiên Thần, xin tiếp
giúp chúng con trong cơn hiểm chiến; lại xin hộ vực cho chúng con lướt
thắng mưu sâu chước hiểm của ác quỉ tà ma. Chúng con sấp mình cúi nguyện
xin Đức Chúa Trời giam cầm chế trị nó, cùng xin Tổng Lãnh Đạo
Binh Thiên Quốc, thừa chưng thần oai thánh lực Chúa Trời, mà hạ ngục
cấm cố Satan cùng các quỉ dữ đang rảo quanh thế giới mà nhiễu hại linh
hồn thiên hạ. Amen.
Đến thời Đức Giáo Hoàng Pio X (1903-1914), ngài truyền
đọc thêm ba lần: - Chúng con kính lạy Rất Thánh Trái Tim Đức
Chúa GIÊSU. Xin hãy thương xót chúng con.
... Có điềm
lớn xuất hiện trên trời: một Người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời,
chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên
12 ngôi sao. Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh
con. Lại có điềm khác xuất hiện trên trời: đó là một con
rồng lớn, đỏ như lửa, có 7 đầu và 10 sừng,
trên 7 đầu đều có vương miện. Đuôi nó quét
hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống
đất. Rồi con rồng đứng chực sẵn trước mặt
Người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi Bà sinh xong là nó nuốt
ngay Con Bà. Bà đã sinh được một Người Con, một
Người Con Trai, Người Con này sẽ dùng trượng sắt
mà chăn dắt muôn dân. Con Bà được đưa ngay lên THIÊN CHÚA,
lên tận ngai của Người. Còn Người Phụ Nữ thì trốn
vào sa mạc; tại đó THIÊN CHÚA đã dọn sẵn cho Bà một chỗ ở, để
Bà được nuôi dưỡng ở đó, trong vòng một
ngàn hai trăm sáu mươi ngày.
Bấy giờ có giao chiến trên Trời: Thánh
Tổng Lãnh Thiên Thần Micae và các Thiên Thần của Người giao chiến với
con Mãng-Xà. Con Mãng-Xà cùng các thiên thần của nó cũng giao chiến. Nhưng
nó không đủ sức thắng được, và cả bọn không còn chỗ trên Trời
nữa. Con Mãng-Xà bị tống ra, đó là Con Rắn xưa, mà người
ta gọi là ma quỷ hay Satan, tên chuyên mê hoặc toàn thể thiên hạ. Nó bị tống xuống
đất, và các thiên thần của nó cũng bị tống xuống với nó. Và tôi nghe có tiếng
hô to trên Trời: ”THIÊN CHÚA chúng ta thờ giờ đây ban ơn cứu
độ, giờ đây biểu dương uy lực với vương
quyền, và Đức KITÔ của Người, giờ đây cũng
biểu dương quyền bính” (Khải Huyền 12, 1-10).
(Gabriele Amorth, ”Un esorcista raconta”, E. Dehoniane, 1991, trang 35-38)