Tại số 13 đường Daubenton quận 5 thủ đô Paris (Pháp) có ngôi nhà 7 tầng được chỉnh
trang. Ngôi nhà chia thành 12 căn hộ, trong đó 8 căn hộ được giao cho 8 gia đình nghèo,
không có tiền thuê nhà nơi chung cư.
Bởi đâu có phép lạ xảy ra giữa lòng thủ
đô hoa lệ, ngay nơi khu phố diễm lệ nhất Paris, có những thành phần bị coi là ”ngoài
lề xã hội” lại được ở trong tòa nhà sang trọng như thế? Thưa tất cả là nhờ công lao
của Cha Bernard Devert, vị Linh Mục của những người nghèo vô gia cư.
Cha
Bernard Devert sinh trưởng trong gia đình Công Giáo khá giả ở Lyon (Đông Nam Pháp).
Bernard là anh cả của 4 anh chị em.
Năm lên 13 tuổi, một ngày từ trường học
trở về, Bernard bắt gặp khuôn mặt thân mẫu chan hòa nước mắt. Khi cậu hỏi, mẹ cậu
trả lời:
- Mẹ không còn một đồng xu để mua bánh mì cho các con ăn!
Khám
phá bất ngờ về sự nghèo túng của gia đình gieo vào lòng Bernard một suy tư sâu thẳm.
Bỗng chốc cậu ý thức cái dòn mỏng của thân phận con người trước cái sung túc giàu
sang. Tự thâm tâm, Bernard thề quyết:
- Nhất định phải thành công trong cuộc
đời!
Biến cố thứ hai ghi đậm nét trong ký ức của Bernard và là yếu tố chính
đưa đến chọn lựa con đường Linh Mục. Trong thời thế chiến thứ hai 1939-1945, thân
phụ bị quân đức-quốc-xã đày sang trại tù lao động khổ sai ở Gross-Rosen bên Ba Lan.
Bernard kể:
- Sở dĩ Ba tôi sống sót và trở về gia đình được là nhờ Đức Tin
sâu xa của người. Thời gian tù đày dạy thân phụ tôi bài học tha thứ. Người thật lòng
tha thứ cho kẻ thù hành hạ ngược đãi người.
Năm 20 tuổi, Bernard ghi tên theo
học ngành luật. Nhưng rồi chàng bỏ dở việc học và xin vào làm việc nơi hãng thầu xây
cất nhà cửa của thành phố Lyon. Chàng hăng say làm việc và thành công trong nghề nghiệp.
Chàng kiếm khá nhiều tiền. Nhưng rồi một biến cố bất ngờ xảy ra làm đảo lộn cuộc đời
chàng.
Một buổi sáng năm 1980, có người gọi điện thoại báo cho chàng biết một
cụ bà toan tính tự tử trong căn hộ nơi chung cư quận 6 thành phố Lyon. Đây là chung
cư mà hãng chàng định đập phá, hủy bỏ.
Chàng tức tốc chạy đến nhà thương. Chàng
nhẹ nhàng trách cụ bà:
- Cụ biết rõ thế nào người ta cũng đưa cụ sang căn hộ
khác mà!
Cụ bà chống chế:
- Có, lão có nghe. Nhưng rời xa nơi lão sống
suốt đời, quả thật rất khó. Hơn nữa, lão quá nghèo. Còn mấy ông, mấy ông có quyền
đưa lão đi chỗ khác, bởi vì mấy ông sắp sửa xây cất nhà cho người giàu!
Câu
nói hờn-tủi của bà cụ gieo vào lòng chàng Bernard ý thức sâu xa về các bất công xã
hội. Chàng cảm thấy hổ thẹn về hành động bẩn-thỉu của mình! Tự nơi đáy lòng chàng
thề quyết:
- Từ đây mình sẽ là người điều hợp phân phối nhà cửa không giống
ai hết!
Sau khi suy nghĩ, chàng đến gặp Đức Hồng Y Albert Décourtray (1923-1994),
lúc bấy giờ là Tổng Giám Mục Lyon. Chàng nói:
- Thưa Đức Hồng Y, con muốn vừa
phục vụ THIÊN CHÚA vừa hành nghề. Nếu có các Linh Mục thợ thì tại sao tại không có
các Linh Mục trong số các ông chủ thầu?
Đức Hồng Y Décourtray chấp thuận cho
chàng vừa theo học thần học tại phân khoa Công Giáo của đại học Lyon vừa làm việc
nơi hãng thầu xây cất nhà cửa, với điều kiện: Chàng không được lãnh lương. Bernard
Devert vui vẻ chấp nhận. Năm ấy chàng 35 tuổi.
Dĩ nhiên con đường theo đuổi
ơn gọi Linh Mục không mấy dễ dàng. Nhưng thầy Bernard thắng vượt tất cả. Thầy quy
tụ một số nhân vật có đủ khả năng tài chánh để thành lập Hội ”Habitat et Humanisme
- Gia Cư và Nhân Bản”. Hội quyên góp tiền bạc rồi xây nhà để bán. Với số tiền lời
thu được, Hội sẽ mua một số căn hộ trong cùng chung cư đó và cho những người không
nhà cửa đến ở. Như vậy, trong các chung cư của Hội, luôn luôn lẫn lộn, pha trộn giữa
hai hạng người giàu và nghèo: những người giàu mua nhà để ở và những người nghèo được
cho ở mà không phải trả tiền.
Năm 1987, thầy Bernard Devert thụ phong Linh
Mục. Từ đó Cha Bernard vừa thi hành chức vụ Linh Mục vừa giữ nhiệm vụ điều hợp việc
phân phối nhà cửa cho những người nghèo vô gia cư, nơi thành phố Lyon..
Cha
Bernard sống nghèo để có tiền giúp đỡ người nghèo. Từ năm 1997, Cha kiêm thêm nhiệm
vụ tuyên úy cho trung tâm chống ung thư Léon-Bérard. Cha dành thời giờ ban đêm thăm
viếng ủi an và giúp đỡ các bệnh nhân hấp hối.