2015-01-17 13:06:58

PHÚC LÀNH CỦA THIÊN CHÚA TRÀO RA NHƯ DÒNG SÔNG, CHAN HÒA MẶT ĐẤT NHƯ NƯỚC LŨ!


... Câu chuyện xảy ra tại Bretagne miền Tây Bắc nước Pháp. Đó là thời kỳ trong khoảng từ năm 1320 đến năm 1360. Cách thành phố Brest 30 cây số về hướng đông, nằm gọn giữa các khu rừng có một ngôi làng nhỏ với độ 50 mái nhà thô sơ. Gần đó, cạnh một dòng suối, có một thanh niên sinh sống. Anh tên Salaun - tức là Salomon - nhưng dân làng gán cho anh cái tên ”kẻ tâm trí - người ngay lành”. Anh chỉ biết duy nhất câu Ave Maria. Sau khi Song Thân anh qua đời người ta đặt cho anh biệt hiệu ”Folgoet - người điên của rừng” bởi vì anh dựng một cái chòi ngay bên dòng suối trong rừng. Anh nằm dưới đất ẩm và gối đầu trên một hòn đá. Mỗi ngày anh Salaun đến Lesneven cách đó một cây số để tham dự Thánh Lễ nơi nhà thờ xứ đạo. Sau đó anh đi từ nông trại này đến nông trại khác để ăn mày khúc bánh mì cho bữa ăn hàng ngày. Anh chỉ lập đi lập lại duy nhất câu Ave Maria và thỉnh thoảng có thêm câu:
- Salaun thèm ăn một chút bánh mì lắm!

Với những người hảo tâm cho bánh mì, anh đáp lại bằng một nụ cười, món quà tuyệt vời mà THIÊN CHÚA ban cho con người, kể cả những người đáng thương nhất.

Khi trở về suối anh Salaun nhúng bánh mì vào nước để ăn. Ăn xong anh leo lên một cây mọc ngay bên dòng suối và ngồi đu đưa trên cành cây. Rồi anh xuống suối ngâm người trong nước cho đến bả vai. Làm như thế, phải chăng anh lập lại mỗi buổi sáng dấu chỉ của bí tích Rửa Tội, chôn mình trong cái chết của Đức Chúa GIÊSU KITÔ để được sống lại với Người và được tái sinh???

Sau đó anh vào rừng rảo qua cây cối cất tiếng hát như một con chim. Anh lập đi lập lại hàng trăm hàng ngàn lần bài hát: Oooooo! Ave Maria!.

Như thế, với toàn thể thọ tạo, anh chúc tụng vinh quang THIÊN CHÚA và làm cho lời Thánh Vịnh 95(96) trở nên sống động: ”Ruộng đồng cùng hoa trái, nào hoan hỷ. Hỡi cây cối rừng xanh, hãy reo mừng trước tôn nhan Chúa” (12-13).

Có lẽ là năm 1358 vào buổi chiều ngày lễ Các Thánh Nam Nữ 1-11 những người sống gần đó khám phá ra cái xác không hồn của anh Salaun nằm bên cạnh dòng suối. Đức Trinh Nữ Rất Thánh MARIA từng tháp tùng anh trong lời kinh Ave Maria khi anh còn sống giờ đây trong giờ lâm tử đã đến rước linh hồn anh và đưa vào lòng THIÊN CHÚA.

Không chờ đợi lâu, dân làng chôn anh Salaun dưới gốc cây ngay bên cạnh dòng suối. Một thời gian ngắn sau đó dân làng ngỡ ngàng hân hoan khám phá ra đúng nơi chôn cất anh mọc lên cây hoa huệ trắng tuyệt đẹp và trên cánh hoa người dân nhìn thấy chữ AVE MARIA viết bằng vàng. Và khi dân làng đào xác anh Salaun thì trông thấy rễ của cây huệ mọc trong miệng của người quá cố. Phép lạ cây huệ trắng kéo dài trong nhiều tuần lễ. Dân làng tuốn đến thật đông để chiêm ngắm phép lạ. Ngay tức khắc người dân muốn xây một nhà nguyện nhỏ vào chính nơi đó. 60 năm sau, nhờ sự đóng góp của nhiều người và nhất là nhờ lòng hảo tâm của quận công Bretagne là Jean IV một nhà thờ được dựng lên thật nguy nga lộng lẫy nhưng cũng thật khác thường so với một vị trí hẻo lánh và nghèo nàn. Bàn thờ chính nằm ngay trên mộ của anh Salaun nơi có một suối nước. Đó là đền thánh Folgoet.

Các tín hữu từ khắp miền Bretagne cũng như từ nhiều nơi khác tuốn đến khẩn cầu Đức Mẹ MARIA chữa lành - qua Đức Chúa GIÊSU Con của Mẹ - mọi bệnh tật phần hồn và phần xác. Các cuộc hành hương kéo dài trong nhiều thế kỷ. Ngày nay vẫn còn truyền thống đạo đức 5 Ngày Thứ Bảy của Tháng 5 và Đại Lễ Tha Thứ vào ngày 8-9. Hiện tại cũng có một cộng đoàn Đức Tin và Ánh Sáng hiện diện tại Folgoet và tổ chức các buổi gặp gỡ hàng tháng nơi một căn phòng của đền thánh. Anh Salaun, qua các anh chị em tàn tật, vẫn hiện diện thật sống động.

Câu chuyện anh Salaun tàn tật làm nổi bật vai trò của bậc Cha Mẹ có tấm lòng vàng. Vào cái thời kỳ khốn khổ nghèo nàn ấy nhiều khi cha mẹ bị cám dỗ bỏ rơi con cái, nhất là khi chúng là những đứa con tàn tật. Nhưng cha mẹ của Salaun không làm thế. Họ tiếp nhận, nuôi dưỡng con và truyền đạt cho con kho tàng quý giá nhất là tình yêu, niềm tin nơi THIÊN CHÚA và nơi Đức Trinh Nữ Rất Thánh MARIA cũng như lòng đơn sơ phó thác trong cuộc sống.

... ”Lòng tôi đầy ắp những suy tư như trăng rằm đầy đặn, đó là những điều tôi còn muốn nói ra. Hỡi những người con trung hiếu, hãy lắng nghe lời ta: hãy nên như cây hồng lớn lên bên dòng nước, như cây hương tỏa mùi thơm ngào ngạt, như cây huệ trổ bông, hãy đồng thanh cất tiếng hát lên một bài ca. Hãy ngợi khen THIÊN CHÚA vì mọi việc Người làm. Hãy tán dương danh Chúa, ngợi khen chúc tụng Người, hãy đàn ca mà dâng lời cảm tạ: Mọi việc THIÊN CHÚA làm đều hoàn toàn tốt đẹp, mỗi mệnh lệnh Người ban sẽ được thi hành đúng thời đúng lúc .. Phúc lành của Chúa trào ra như dòng sông, chan hòa mặt đất như nước lũ” (Huấn Ca 39,12-16/22).

(”OMBRES & lumière”, Revue Chrétienne Des Personnes Malades Et Handicapées, De Leurs Familles Et Amis, No 202, Novembre-Décembre 2014, trang 30-31)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt








All the contents on this site are copyrighted ©.