Đền thờ Thánh Pio X tại Trung Tâm Thánh Mẫu Lộ-Đức quả thật rộng
lớn vì có thể chứa hơn 10 ngàn tín hữu hành hương. Chúng tôi là đoàn hành hương sinh
viên học sinh Pháp thuộc thủ đô Paris và vùng phụ cận, mang đầy sức sống và ghi đậm
Đức Tin. Nhận ra quang cảnh và diễn tả lại là điều rất khó, nếu không được chứng kiến
tận mắt và sống thực các giây phút này. Đôi lúc các hình chụp có thể nói lên phần
nào các giây phút trang trọng ấy.
Khi tôi bước chân vào đền thờ, một cảm giác
diệu kỳ chạy lan khắp người tôi. Rồi tuyệt diệu hơn nữa, khi tôi nghe toàn thể đoàn
hành hương cùng cất tiếng hát Thánh Ca bằng một cung giọng nhịp nhàng hòa điệu. Điều
này chứng tỏ muôn con tim như một, cùng hiệp nhất trong một Đức Tin. Và trong phút
chốc, Đức Tin của tôi cũng được củng cố. Đây là lần đầu tiên tôi tham dự một cuộc
hành hương đông đảo như thế tại Lộ-Đức. Tôi ý thức sâu xa về sức mạnh thiêng liêng
đang điều động đoàn hành hương sinh viên trẻ tuổi chúng tôi. Những giây phút quỳ gối
thinh lặng cầu nguyện trong Đền thờ hay nơi Hang Đá Đức Mẹ Lộ-Đức thật trang trọng
và vô cùng quí hiếm. Đặc biệt, tâm tình tôi cảm nghiệm được trong Đền Thờ thánh Pio
X quả là độc nhất vô nhị. Các tâm tình này ghi dấu ấn sâu xa trong cuộc đời tôi.
Khi ghi lại cảm tưởng về cuộc hành hương tại Lộ-Đức, tôi thành thật cầu chúc cho mỗi
tín hữu Công Giáo khi đến Lộ-Đức, kín múc được sức mạnh thiêng liêng, hầu có thể can
đảm làm chứng cho Đức Tin trong cuộc sống thường ngày.
(Chứng từ của Francois
Voyat, sinh viên Pháp).
Chứng từ thứ hai của Chiara, thanh nữ Ý
tàn tật. Chiara đến Lộ-Đức với đoàn hành hương của Tổng Giáo Phận Trento (Bắc Ý).
Tôi mang chứng bệnh kỳ lạ và ít người biết được tôi phải đau khổ dường bao với chứng
bệnh. Lúc nhỏ, các bác sĩ tiên báo tôi chỉ sống tối đa 7 năm. Nhưng rồi tôi vẫn còn
sống cho đến hôm nay, gần 30 năm trôi qua. Tôi mang bệnh từ năm 1977. Hay nói đúng
hơn, tôi gặp nàng bệnh từ năm 1977. Cùng với chứng bệnh, tôi được hồng phúc gặp gỡ
THIÊN CHÚA. Ngài luôn hiện diện bên tôi. Tôi cũng may mắn có được bậc cha mẹ hiền
đức.
Mẹ tôi là tín hữu Công Giáo trung thành với các cuộc hành hương Lộ-Đức.
Mẹ tôi trở lại Lộ-Đức lần cuối cùng vào năm 1989, đúng một tháng trước khi mẹ từ trần
vì bệnh ung thư .. Tôi thích đi hành hương Lộ-Đức vì muốn bày tỏ tâm tình sâu xa của
tôi đối với Đức Mẹ. Đức Mẹ là Mẹ thật của tôi và chính Đức Mẹ dẫn đưa tất cả chúng
ta đến với Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Con Chí Thánh của Đức Mẹ.
Tôi ý thức rõ tận
xương tủy thế nào là đau khổ là đớn đau. Nhưng tôi không dừng lại ở khía cạnh tiêu
cực của cuộc sống. Tôi thích chiêm ngắm khía cạnh tích cực. Tôi yêu tất cả những gì
làm cho sống cũng như tất cả những gì trao ban sự sống. Tôi sống mỗi ngày như tiếp
nối một phép lạ. Nói cách khác, mỗi ngày sống của tôi là một phép lạ, phép lạ của
hồng ân sự sống .. Vâng, đúng thế, sự sống là một phép lạ!
... Kinh cầu
cùng Đức Mẹ MARIA
Lạy Mẹ MARIA, Nữ Trinh Vô Nhiễm, THIÊN
CHÚA đã nhìn Mẹ: Ngài cúi xuống trên Nữ Tỳ khiêm hạ của Ngài và chúng con chúc
tụng Mẹ thật diễm phúc. Mẹ nhìn Đức Chúa GIÊSU với niềm âu
yếm vì Mẹ là Mẹ Ngài. Dưới chân thánh giá, Chúa nhìn Mẹ để
trối giao toàn thể nhân loại. Tại Lộ Đức, Mẹ đã
nhìn Chị Bernadette với tư cách là một con người.
Xin Mẹ nhìn chúng con đây với bao nỗi khốn cùng, những tiếng kêu than
cùng bao niềm hy vọng. Xin Mẹ nhìn thế giới đang bị xâu xé
và tìm kiếm tương lai. Xin Mẹ nhìn Hội Thánh mà Mẹ chứng kiến ngày
sinh ra vào Lễ Hiện Xuống và đang cần Linh Mục để chu
toàn sứ mệnh. Xin Mẹ ban cho chúng con cái nhìn thơ trẻ,
một ánh nhìn trong sáng, minh bạch như nước nguồn để chiêm
ngắm Con Mẹ. Xin Mẹ ban cho chúng con chính ánh nhìn của Mẹ hầu
cho đôi mắt chúng con không bao giờ nhắm lại không nhìn tha nhân.
Xin Mẹ ban cho chúng con biết tự nhìn chúng con và giúp chúng con luôn luôn sống
đúng tư cách Kitô-hữu và sống trung thành với Phúc Âm.
”Lạy
Mẹ MARIA, không hề vướng mắc tội lỗi, xin cầu
cho chúng con đang chạy đến cùng Mẹ”.