... Vào một buổi chiều mùa đông giá lạnh, một bé trai khoảng 6-7 tuổi lầm lũi bước
đi trên một đường phố ở thủ đô Paris của nước Pháp. Gương mặt bé tái mét trong bộ
đồ nghèo nàn mỏng manh và run lẩy bẩy vì gió buốt. Khi đến cuối công trưởng, bé bước
vào một văn phòng nằm ở tầng trệt nơi có một người viết thư thuê cho kẻ thất học mù
chữ. Đó là ông già Lambert, một cựu chiến binh. Ông đang nhàn nhã hút thuốc ngồi chờ
khách hàng.
Trông thấy cậu bé đứng trước mặt, ông hất hàm hỏi: - Bé muốn
gì?
Cậu bé rụt rè thưa: - Con muốn xin ông viết cho con một lá thư!
Ông già ái ngại nhìn dáng vẻ bần cùng của cậu bé và nói: - Phải trả 50 xu!
Cậu bé - ốm yếu mảnh khảnh nhưng trông thật dễ thương - ngước đôi mắt van lơn nhìn
ông già viết thư thuê rồi lúng túng định bước ra. Người cựu chiến binh bỗng xúc động
mạnh trước dáng điệu ngây thơ của cậu bé nên không nỡ để cậu bé về không. Ông âu yếm
hỏi: - Có lẽ bé là con của một chiến binh phải không?
Cậu bé đơn sơ đáp:
- Con không biết! Con chỉ biết con là con của Mẹ con!
Ông già viết thư thuê
hỏi thêm: - Nhưng bé không có 50 xu sao?
Cậu bé thưa: - Con không
có đến một xu!
Ông già Lambert lẩm bẩm trong miệng: - Thấy áo rách thì
biết! Nhưng bố thí cho cậu bé một tờ giấy, mình đâu có mất mát bao nhiêu!
Nghĩ thế nên ông hỏi cậu bé: - Con muốn viết thư cho ai?
Cậu bé ấp-a ấp-úng
trả lời: - Cho Đức Bà .. Đức Bà .. Đức Bà
..
Ông già bỗng nổi sùng nói với cậu bé: - Nhưng ít ra là con phải
biết danh tánh Bà Phúc Lành này chớ? Thật hết chỗ nói! Muốn viết thư mà lại
không biết phải gởi cho Ai!
Cậu bé liền lật đật thưa: - Viết
cho .. Đức Bà là Mẹ THIÊN CHÚA!
Nói xong câu này, cậu bé tỏ
ra như vô cùng bối rối khi phải phát âm một danh thánh phúc lành tại một
nơi chốn như thế này và trước mặt một người
đàn ông như thế này!
Ông già cựu chiến binh làm nghề viết thư thuê
ngạc nhiên, đặt bút xuống, ngước mắt nhìn cậu bé và la lớn: - Bộ con
nói đùa hả? Nếu ông không cảm thương con vì thấy con còn quá
nhỏ và quá nghèo nàn như thế này thì ông đã bộp tai con
rồi! Cửa đang mở sẵn, con hãy xéo ra khỏi nơi đây!
Cậu bé ngoan ngoãn vâng lời nhưng nước mắt dàn dụa chảy tràn trên khuôn mặt nhợt nhạt
tái mét.
Ông già Lambert tốt lành bỗng động lòng trắc ẩn khi nhìn theo bóng
dáng cậu bé nghèo nàn ăn mặc rách rưới. Ông gọi cậu bé trở lại và hỏi: - Con
muốn viết gì cho Đức Bà của con?
Cậu bé nhanh nhẹn trả lời:
- Con muốn viết thư xin Đức Bà đến canh chừng Mẹ con ngủ
thiếp đi từ hôm qua. Còn con thì đói lắm và con muốn
xin Đức Bà cho con chút bánh mì để ăn!
Ông
già viết thư thuê bỗng hiểu tức khắc thế nào là một giấc ngủ kéo dài của người đàn
bà, Mẹ của cậu bé. Cậu bé nói tiếp: - Trước khi ngủ thiếp đi
Mẹ con cho con ăn miếng bánh mì còn lại. Mẹ con nói là Mẹ không
còn đói nữa nhưng Mẹ con rất buồn và tỏ ra thật âu sầu.
Nghe đến đây, ông già Lambert nhẹ nhàng hỏi cậu bé: - Con làm gì để lay Mẹ con
dậy?
Cậu bé trả lời: - Con cầm tay Mẹ và hôn tay Mẹ như con vẫn thường
làm nhưng Mẹ con không hề động đậy cũng không trả lời cho con mặc dầu con kêu tên
Mẹ nhiều lần.
Ông già hỏi thêm: - Bàn tay Mẹ con lạnh hay nóng khi con
hôn tay Mẹ con?
Cậu bé đáp: - Thưa lạnh! Nhưng
Mẹ con thì đẹp, rất đẹp. Bàn tay Mẹ con trắng và chung
quanh cổ tay có quấn tràng chuỗi Mân Côi. Khuôn mặt Mẹ con cũng trắng và đôi
mắt mở lớn nhìn lên trời ..
Ông già cựu chiến binh rút chiếc khăn
tay và lau khô các giọt nước mắt đang đong đầy hai khoé mắt. Vừa lau ông vừa ngẫm
nghĩ: - Mình thường mơ ước giàu sang mặc dầu mình
không thiếu thốn gì cả. Trong khi trên thế giới này có kẻ chết vì đói!
Ông ngừng một lát để suy nghĩ và để đi đến một quyết định. Xong, ông âu yếm ôm chặt
cậu bé vào lòng và nói: - Con à, lá thư của con đã viết
xong, đã gởi đi và đã tới nơi rồi. Bây giờ
là thư trả lời. Con không còn Mẹ nữa, nhưng thay vào chỗ của
Mẹ con, con sẽ có một Người Cha. Con hãy đến đây
và sống với Cha. Cha hứa sẽ không để con thiếu thốn những gì
cần thiết, ngay cả việc Cha phải chấp nhận hy sinh nhiều hơn!
Ông
già Lambert tốt lành đã thực thi lời hứa. Người đàn bà quá cố được tòa thị sảnh Paris
lo việc chôn cất. Không ai biết lý do tại sao bà chết, nhưng có lẽ bà chết vì đói.
Và người ta cũng đoán biết bà là một tín hữu Công Giáo thật đạo đức, trước khi chết
đã cầu nguyện cùng Chúa cho đứa con trai mồ côi bà bỏ lại một mình. Và THIÊN CHÚA
Nhân Lành đã đáp lại lời cầu xin của Người Mẹ quá cố. Con trai bà giờ đây có một Người
Cha: Ông già Lambert thật tốt lành quảng đại và là một cựu chiến binh.
... Kinh dâng nước Việt Nam cho Đức Mẹ MARIA Vô Nhiễm Nguyên
Tội
Lạy Mẹ MARIA Vô Nhiễm Nguyên Tội, chúng con toàn thể giáo hữu Việt
Nam hết lòng tin cậy chạy đến cùng Mẹ. Mẹ là Mẹ THIÊN CHÚA,
là Mẹ chúng con, Mẹ là Nữ Vương Toàn Năng, là Đấng bầu cử cho
chúng con trước tòa Chúa. Biết bao nhiêu lần, Mẹ đã cứu vãn Giáo
Hội, và các dân tộc trong cơn nguy biến. Chúng con hết lòng
thành kính hiến dâng Giáo Hội và tổ quốc Việt Nam cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội
Mẹ. Để thực hành mệnh lệnh của Mẹ, và để nhờ Mẹ che chở
phù trì, ngày nay và mãi mãi. Xin Mẹ gìn giữ Giáo Hội Việt Nam. Xin Mẹ
soi sáng hàng Giáo Phẩm, dìu dắt và thánh hóa các Linh Mục. Xin Mẹ giúp sức cho toàn
thể giáo dân được trung thành giữ luật Chúa, và sốt sắng làm việc
tông đồ. Xin Mẹ nâng đỡ và ủi an những anh chị em của
chúng con, đang phải khốn khó vì Đạo Chúa. Xin Mẹ
chúc lành cho tổ quốc Việt Nam. Xin Mẹ hướng dẫn các nhà lãnh đạo
dân tộc, xin Mẹ đem tinh thần Phúc Âm thấm nhuần tất cả các cơ
cấu quốc gia, xin Mẹ cho toàn thể dân Việt biết đoàn kết,
để cùng nhau xây dựng lại giang sơn. Nhất là xin Mẹ cứu chúng
con thoát nạn Cộng Sản vô thần, để mọi người được
sống trong tự do, hòa bình, ngõ hầu Nước Chúa được mở
rộng khắp nơi. Chúng con nguyện muôn đời ghi nhớ
ơn Mẹ, và cùng nhau xây dựng một đền thờ hay một công tác nào
khác dâng kính Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, để lưu truyền
cho hậu thế ơn che chở đặc biệt của Mẹ. Lạy
Mẹ MARIA Vô Nhiễm Nguyên Tội, chúng con thành khẩn kêu đến Mẹ, vì chúng
con biết Mẹ sẽ nhậm lời chúng con. Và mặc dầu mọi nỗi khó khăn hiện
tại, chúng con tin chắc Trái Tim Mẹ sẽ thắng. AMEN.
(”La Mia Messa”,
1 Gennaio 2012 - 31 Marzo 2012, Anno VI/B, vol.I, Casa Mariana Editrice, trang 31-33)