Ngày 5-2-1597, đoàn ngũ 26 vị anh hùng được dẫn đến ngọn đồi Nishizaka của
thành phố Nagasaki, Nhật Bản, để chịu đóng đinh vào thập giá. Các vị can đảm đổ máu
đào để minh chứng niềm tin và lòng trung thành đối với Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Đấng Cứu
Chuộc Nhân Loại. Đoàn hùng anh tử vì đạo gồm có: - 6 Linh Mục Thừa Sai dòng Phanxicô:
4 vị Tây Ban Nha, 1 vị Mễ Tây Cơ gốc Tây Ban Nha và 1 vị Ấn Độ gốc Bồ Đào Nha.
- 3 thầy Dòng Tên người Nhật. - 17 giáo dân Nhật Bản, phần lớn thuộc Dòng Ba Phanxicô,
trong đó có 5 giáo lý viên và 3 thiếu niên.
Hơn 250 năm sau, ngày 8-6-1862,
Đức Giáo Hoàng Pio IX long trọng tôn phong hiển thánh cho 26 vị anh hùng tử đạo Nhật
Bản, trong đó nổi bật ba khuôn mặt thiếu niên thánh thiện: Thomas Kozaki, 15 tuổi,
Anthony, 13 tuổi và Louis Ibaragi, 12 tuổi.
Thánh Thomas Kozaki là
quý tử của thánh Michael Kozaki, cũng thuộc đoàn hùng anh tử đạo. Năm lên 11 tuổi,
Thomas bắt đầu đến tu viện và làm quen với các tu sĩ Phanxicô ở Kyoto. Cậu giúp các
thầy trong công tác lặt vặt. Sau đó cậu trở thành đệ tử của dòng.
Thomas tiến
nhanh trên đường học vấn và tu đức, báo hiệu một tu sĩ Phanxicô giỏi giang và thánh
thiện trong tương lai. Một thời gian ngắn sau đó, Thomas được chuyển về giúp các tu
sĩ Phanxicô ở Osaka. Trong chuyến tháp tùng một Linh Mục về Kyoto, Thomas Kozaki bị
bắt và được diễm phúc tử vì đạo cùng với hiền phụ.
Sau cuộc hành hình và khi
xác 26 vị tử vì đạo được hạ xuống, một người Bồ Đào Nha đã tìm thấy trong túi áo ông
Michael Kozali, một lá thư ướt đẫm máu. Lá thư do cậu Thomas Kozali viết cho mẹ. Trong
thư, Thomas xin mẹ đừng lo lắng gì về thân phụ và về cậu, bởi vì cả hai cha con đang
trên đường đi về Thiên Đàng và mong chờ ngày hội ngộ với mẹ nơi Thiên Quốc.
Thomas viết: ”Mẹ nhớ đến ngay, mẹ nhé!” Rồi cậu viết thêm: - Mẹ phải hết lòng
sợ tội, vì tội làm cho Chúa chúng ta phải đau khổ nhiều. Nếu mẹ lỡ phạm tội nào thì
mẹ phải đi xưng tội ngay và xin Chúa tha tội cho mẹ. Những thú vui đời này thật chóng
qua như giấc mộng. Do đó mẹ đừng quên hạnh phúc đích thực trên Thiên Quốc. Nếu có
ai bách hại làm khổ mẹ, thì mẹ đừng oán ghét. Hãy yêu thương và tha thứ, giống như
Đức Chúa GIÊSU đã làm xưa trên Thánh Giá. Mẹ nhớ săn sóc em con, mẹ nhé. Con hằng
cầu nguyện cho mẹ và cho em con luôn.
Thánh Anthony, 13 tuổi. Anthony
chào đời tại thành phố Nagasaki, trong một gia đình ngoại giáo, cha người Hoa và mẹ
người Nhật. Khi còn nhỏ tuổi, Anthony là học trò của Các Cha Dòng Tên. Nhưng khi các
tu sĩ dòng Phanxicô đến mở nhà tại Nagasaki, Anthony xin gia nhập đệ tử viện. Năm
1596, Anthony được đưa về Osaka. Nơi đây, 9 tháng sau, cậu bị bắt và bị treo trên
thập giá tại Nagasaki.
Trong cuộc hành hình đều có mặt cả cha lẫn mẹ của Anthony.
Hai ông bà đứng gần thập giá của con và khóc lóc thảm thiết. Nhưng Anthony can đảm
an ủi cha mẹ và nói: - Xin cha mẹ đừng buồn đừng khóc vì thấy con bị treo trên
thập giá. Con chịu chết vì đạo nên con sẽ được trông thấy Chúa trên Thiên Đàng, nơi
đây con sẽ nhớ đến cha mẹ cách riêng. Xin cha mẹ đừng khóc nhưng hãy can đảm lên,
để cho những người ngoại giáo khác hiểu rằng, cha mẹ vui mừng vì người con của cha
mẹ dám chịu đau khổ vì Đức Tin đã được nhận lãnh.
Thánh Louis Ibaragi,
12 tuổi. Louis là cháu của hai vị tử đạo khác cũng thuộc đoàn hùng anh. Cậu Louis
chỉ lãnh Bí Tích Rửa Tội vỏn vẹn một năm trước khi được hồng ân chết vì đạo. Sau khi
theo đạo Công Giáo, Louis gia nhập đệ tử viện của các tu sĩ Phanxicô tại Kyoto. Louis
không phải là cậu bé có nhiều tài năng xuất sắc nhưng là thiếu niên rất can đảm. Suốt
trong cuộc hành hình, cậu là niềm phấn khởi cho tất cả các vị tử vì đạo khác vì niềm
vui tươi trẻ của cậu.
Trước khi bị đưa về hành hình tại Nagasaki, Cha Phanxico
Blanco viết về Louis Ibaragi: - Mọi người thán phục lòng can đảm của cậu bé. Một
người dòng dõi quý tộc nói với Louis: ”Em hãy chối bỏ đức tin khiến em phải chết và
bằng lòng nhập gia tộc của tôi thì tôi sẽ cứu em sống”. Nhưng Louis lễ phép đáp lại:
”Tốt hơn là ngài nên trở thành Kitô hữu và được vào Thiên Đàng giống như cháu vậy!”
Nơi ngọn đồi Nishizaka của thành phố Nagasaki, trong khi chờ đợi cuộc hành hình, mọi
người cảm động đến rơi lệ khi trông thấy cậu Louis Ibaragi vui mừng, âu yếm ôm hôn
cây thánh giá nhỏ dọn sẵn cho cậu. Trên thập giá, sau khi hát câu thánh vịnh ”Ca ngợi
Chúa đi, hỡi tôi tớ Chúa”, Louis kêu lớn tiếng ”Thiên Đàng, GIÊSU, MARIA” rồi gục
đầu tắt thở.
... ”Hỡi tôi tớ Chúa, hãy dâng lời ca ngợi, nào ca ngợi
danh thánh Chúa đi! Chúc tụng danh thánh Chúa, tự giờ đây cho đến
mãi muôn đời! Ca ngợi danh thánh Chúa, từ rạng đông tới
lúc chiều ta! Chúa siêu việt trên hết mọi dân, vinh quang Người
vượt xa trời cao thẳm. Ai sánh tày Thượng Đế
Chúa ta, Đấng ngự chốn cao vời, cúi xuống để nhìn xem bầu trời
trái đất? Kẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi, ai
nghèo túng, Người cất nhắc từ đống bụi tro, đặt
ngồi chung với hàng quyền quý, hàng quyền quý dân Người. Người
làm cho đàn bà son sẻ thành mẹ đông con, vui cửa vui nhà”
(Thánh Vịnh 113(112)).
(”The Twenty-six Martyrs of Japan”, Rev. Thomas
Uyttenbroeck, OFM, 1980)