... Câu chuyện xảy ra giữa hai anh em sống tại Luân Đôn, thủ đô Anh quốc. Người anh
tên Yerzy. Người em tên Pawel. Cả hai đã lập gia đình có con cái và
địa vị trong xã hội. Cả hai là tín hữu Công Giáo thuộc về một gia đình đạo đức. Thế
nhưng, kể từ khi ông Pawel lăn xả vào chính trường, ông dẹp tôn giáo qua một bên.
Tệ hơn, ông trở thành một chính trị gia vô thần, vô thần thứ thiệt!
Vào một
buổi chiều nắng đẹp của mùa hè Anh quốc, hai anh em ông Yerzy và Pawel thong thả dạo
chơi ngoài đồng. Họ cùng chiêm ngắm cảnh trăm hoa đua nở, vạn vật tươi vui và hít
thở không khí trong lành của miền thôn dã. Hai anh em chậm rãi bước, cùng giữ thinh
lặng. Còn gì hạnh phúc hơn được sum họp bên nhau sau những tháng ngày bận bịu với
công ăn việc làm. Mỗi người một nơi, lo toan đủ chuyện. Tuy nhiên, trong kín ẩn, lòng
ông Yerzy không thư thái. Bởi lẽ, ông biết rõ em mình - ông Pawel - không sống đạo.
Tư tưởng này khiến ông Yerzy kém vui.
Vài ngày sau hai anh em ngồi uống trà
nói chuyện trong phòng khách. Trên tường có treo một bức tranh sơn dầu thật đẹp. Ông
Pawel đến gần xem và tấm tắc khen ngợi. Ông chặc lưỡi nói: ”Bức tranh tuyệt đẹp. Đẹp
quá! Không biết ai là họa sĩ vẽ bức tranh này?” Ông Yerzy ung dung đáp: ”Tác
giả ư? Không ai là tác giả bức tranh cả!
Tự nó vẽ lên. Rồi nếu chú em muốn biết thêm chi tiết. Anh sẽ giải thích rằng. Khung
ảnh tự nó móc vào đinh. Còn chiếc đinh thì,
tự nó có sẵn trên tường mà chả cần ai đóng
nó vào đó!”
Ông Yerzy ”phớt-tỉnh ăng-le” giải thích
một hơi như thế, giọng nửa đùa nửa thật.
Ông Pawel tỏ ra khó chịu trước giọng
điệu ”diễu-cợt” của anh mình. Nhưng ông Yerzy ”giả-vờ” như không biết. Ông bình thản
tiếp tục bài thuyết trình không tên. Ông nói: ”Anh xin lỗi chú em. Bộ chú em
thấy hữu lý khi cần phải nhấn mạnh đến sự hiện hữu của
tác giả bức tranh ư? Thế thì tại sao chú em lại
không để ý đến sự hiện hữu của
THIÊN CHÚA? Chính Ngài là Đấng Tạo Dựng nên hàng hàng ức ức triệu triệu
hạt lúa miến lúa mì và muôn hoa đủ sắc đủ
hương tô thắm vẻ đẹp của các
cánh đồng rộng ngút ngàn mà!”
Không giữ được bình tĩnh,
ông Pawel giận dữ hét lớn: ”Còn em, em xin đoan chắc với anh rằng
THIÊN CHÚA không hiện hữu! Cũng chả hề có Đức Chúa GIÊSU KITÔ! Còn Đức
Mẹ MARIA ư? Đức Mẹ chỉ là chuyện bịa đặt của mấy ông cha
bà phước!!!”
Lửa ”chiến-tranh tôn-giáo” giữa hai anh em thật sự
châm ngòi và bùng cháy! Ông Pawel hả dạ vì đã ”phun” được nọc độc của rắn. Ông với
tay cho vào bình đựng hạt dẻ khô và ”xới-xới” mấy hạt dẻ. Trong khi đó, ông Yerzy
vốn tính điềm đạm, nhưng hôm nay ông bỗng đâm cáu. Ông nhìn thẳng mặt người em và
nói: ”Chú em đã nói lời 'thô-lổ'! Hãy cẩn trọng
hơn trong ngôn từ! Đức Mẹ MARIA không phải
là nhân vật do các Linh Mục tưởng tượng
ra. Không! Không phải thế! Đức Mẹ là Mẹ
Đức Chúa GIÊSU, Con THIÊN CHÚA. Đức Mẹ là
Mẹ THIÊN CHÚA. Chính THIÊN CHÚA muốn Đức Mẹ Vô Nhiễm,
Trinh Khiết Vẹn Tuyền”.
Ông Pawel đỏ mặt ngắt lời anh: ”Anh đã hóa
điên, đã mất đầu rồi! Chẳng lẽ theo anh, không những em phải tin nơi THIÊN CHÚA, nơi
Đức Chúa GIÊSU KITÔ và nơi Đức Bà MARIA, nhưng còn phải tin thêm rằng Đức Bà ở trên
hết mọi người kể cả THIÊN CHÚA! Thế thì, em không tin!”
Vừa giận dữ, ông Pawel
vừa bốc một hạt dẻ và bỏ vào miệng. Nhưng hạt dẻ đi ”lộn-đường” và bị mắc kẹt, khiến
ông phải gập người thành đôi. Ông bị mắc nghẹn, khuôn mặt tím rịm, nước mắt chảy ròng
và đôi môi tím ngắt. Ông Yerzy vội vàng chạy đến bên em. Ông Pawel tỏ dấu cho anh
hiểu phải mời bác sĩ. Ông Yerzy cúi sát trên em và nói: ”Không cần mời bác sĩ,
Pawel à! Chỉ có một Người có thể cứu em trong lúc này. Hãy nhớ lại những
gì em vừa nói. Trời cao đã tuyên phạt lời lẽ của em. Vậy em hãy khẩn
cầu cùng Đức Bà MARIA. Hãy gọi tên Đức Bà! Hãy gọi
tên Đức Bà! Đức Bà là Mẹ em, Pawel à!”
Ông Pawel
ngoan ngoãn nghe lời anh. Ông kêu van: ”Lạy Đức Mẹ MARIA! Lạy
Đức Mẹ MARIA!” Danh thánh MARIA thật quyền uy. Bởi vì, sau khi ông Pawel
kêu hai lần, tức khắc hạt dẻ được nuốt trôi và hơi thở ông Pawel trở lại bình thường.
Thật hú hồn!
Sau biến cố ấy, ông Pawel vào phòng riêng và ở lại đó trong vòng
hai ngày hai đêm. Ngày thứ ba là Chúa Nhật. Ông rời khỏi phòng, khuôn mặt ướt đẵm
nước mắt. Đó là những giọt nước mắt thống hối vì đã dại dột sống một thời gian dài
thiếu vắng tình thương của Hiền Mẫu MARIA Thiên Quốc. Ông Pawel cùng bào huynh Yerzy
sánh bước đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ ..
... Kinh dâng nước Việt
Nam cho Đức Mẹ MARIA Vô Nhiễm Nguyên Tội
Lạy Mẹ MARIA Vô Nhiễm
Nguyên Tội, chúng con toàn thể giáo hữu Việt Nam hết lòng tin cậy chạy đến
cùng Mẹ. Mẹ là Mẹ THIÊN CHÚA, là Mẹ chúng con, Mẹ là Nữ Vương Toàn
Năng, là Đấng bầu cử cho chúng con trước tòa Chúa. Biết bao nhiêu
lần, Mẹ đã cứu vãn Giáo Hội, và các dân tộc trong cơn nguy biến.
Chúng con hết lòng thành kính hiến dâng Giáo Hội và tổ quốc Việt Nam cho Trái Tim
Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ. Để thực hành mệnh lệnh của Mẹ, và để
nhờ Mẹ che chở phù trì, ngày nay và mãi mãi. Xin Mẹ gìn giữ Giáo Hội Việt
Nam. Xin Mẹ soi sáng hàng Giáo Phẩm, dìu dắt và thánh hóa các Linh Mục. Xin Mẹ giúp
sức cho toàn thể giáo dân được trung thành giữ luật Chúa, và sốt sắng
làm việc tông đồ. Xin Mẹ nâng đỡ và ủi an những anh chị
em của chúng con, đang phải khốn khó vì Đạo Chúa.
Xin Mẹ chúc lành cho tổ quốc Việt Nam. Xin Mẹ hướng dẫn các nhà lãnh
đạo dân tộc, xin Mẹ đem tinh thần Phúc Âm thấm nhuần tất
cả các cơ cấu quốc gia, xin Mẹ cho toàn thể dân Việt biết đoàn
kết, để cùng nhau xây dựng lại giang sơn. Nhất
là xin Mẹ cứu chúng con thoát nạn Cộng Sản vô thần, để mọi người
được sống trong tự do, hòa bình, ngõ hầu Nước Chúa được
mở rộng khắp nơi. Chúng con nguyện muôn đời ghi nhớ
ơn Mẹ, và cùng nhau xây dựng một đền thờ hay một công tác nào
khác dâng kính Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, để lưu truyền
cho hậu thế ơn che chở đặc biệt của Mẹ. Lạy
Mẹ MARIA Vô Nhiễm Nguyên Tội, chúng con thành khẩn kêu đến Mẹ, vì chúng
con biết Mẹ sẽ nhậm lời chúng con. Và mặc dầu mọi nỗi khó khăn hiện
tại, chúng con tin chắc Trái Tim Mẹ sẽ thắng. AMEN. (”Il Settimanale
di Padre Pio”, 7 giorni di formazione e di informazione cattolica, n.4, 19 Gennaio
2003, trang 11)