Kinh kính Đức Mẹ vào chúa nhựt kính lòng Chúa Thương xót
Chúa nhựt tám ngày sau lễ Phục sinh đã được gọi bằng
nhiều danh xưng khác nhau. Các giáo phụ đặt tên là “Chúa
nhựt áo trắng” (Dominica in Albis), bởi vì các tân tòng được rửa tội
vào đêm Vọng Phục sinh, cởi bỏ tấm áo trắng mà họ đã mang suốt
tuần lễ, kết thúc giai đoạn huấn giáo. Vào thời Trung cổ, chúa nhựt
này còn mang thêm tên là “thánh Tôma tông đồ” bởi vì bài Tin mừng thuật
lại việc Chúa Kitô hiện ra với ông tám ngày sau khi sống lại. Cuộc cải tổ phụng vụ
sau công đồng Vaticanô II không còn gọi là “Bát nhật Phục sinh” nữa
nhưng là chúa nhựt Phục sinh thứ II, để nhắc rằng mỗi chúa nhựt
là một buổi cử hành lễ Phục sinh. Từ năm 2000, đức thánh cha Gioan Phaolô
II thêm một danh xưng mới, đó là “kính Chúa Thương
xót”, bởi vì kính nhớ việc Chúa Kitô tỏ cho thánh Tôma thấy cạnh sườn,
nơi trào ra nước và máu, suối nguồn ân sủng. Trong bài huấn dụ trước
khi đọc kinh kính Đức Mẹ hôm qua tại Castel Gandolfo,
đức Bênêđictô XVI đã giải thích ý nghĩa của các danh xưng
vừa kể, và trong năm dành cho các linh mục, đã
lưu ý đến hồng ân bình an mà Chúa Giêsu đã uỷ
thác cho các môn đệ rao giảng. Truyền thống Giáo hội đã coi đây
như là nguồn gốc của bí tích hòa giải, nơi mà con người cảm nhận
được sự tha thứ do lòng Chúa thương xót. Sau khi ban phép lành Toà thánh,
ngài cũng nhắc đến việc trưng bày tấm khăn
kiệm ở Torinô bắt đầu từ hôm thứ bảy vừa qua, dấu chỉ của tình
thương Chúa bày tỏ nơi các thương tích. Sau cùng ngài
cũng chia buồn với nhân dân Ba lan về đại tang của quốc gia doì tai
nạn máy bay gây ra cái chết cho tổng thống và các nhà lãnh đạo cao cấp
đạo và đời. Sau đây là nguyên văn bài huấn dụ
Anh chi em thân mến
Chúa nhựt hôm nay kết thúc tuần bát nhật Phục sinh, như
là một ngày duy nhất “do Chúa dựng nên”, đánh dấu bởi cuộc Phục sinh của Chúa Kitô
và niềm vui của các môn đệ khi nhìn thấy ngài. Ngay từ thời xưa, chúa nhựt này được
gọi là “in albis”, bởi tiếng latinh “alba” là tấm áo trắng mà các tân tòng mặc lúc
rửa tội đêm Vọng Phục sinh và cởi ra sau tám ngày, nghĩa là hôm nay. Đấng đáng kính
Gioan Phaolô II đã đặt tên cho chúa nhựt là Chúa Thương xót, nhân dịp phong thánh
cho nữ tu Maria Faustina Kowalska, ngày 30/4 năm 2000.
Bài Tin mừng theo thánh
Gioan (20,19-31) đọc chúa nhựt hôm nay nói nhiều đến lòng thương xót và lân tuất của
Chúa. Sau khi sống lại, Chúa Giêsu đã đến thăm các môn đệ, băng qua các cửa đóng kín
của nhà Tiệc Ly. Thánh Augustinô giải thích rằng “những cánh cửa đóng kín đã không
ngăn cản sự xâm nhập của thân xác mang thiên tính. Đấng khi sinh ra đã duy trì sự
trinh khiết của thân mẫu được nguyên tuyền thì cũng có thể đi vào nhà tiệc lý đóng
kín cửa” (In Ioh. 121,4: CCL 36/7, 667); và thánh Grêgôriô Cả thêm rằng Vị
Cứu thế của chúng ta, sau khi sống lại, đã xuất hiện với một thân thể bất khả huỷ
hoại và có thể đụng chạm, tuy là trong một trạng thái vinh quang (xc. Hom. In Eang.,
21,1: CCL 141, 219). Chúa Giêsu đã tỏ ra những dấu tích của cuộc khổ nạn và
đã để cho ông Tôma cứng lòng tin được chạm tới. Thử hỏi, làm thế nào mà một người
môn đệ lại có thể hoài nghi được? Thực ra sự chiếu cố của Thiên Chúa cho phép chúng
ta học được từ sự khó tin của ông Tôma cũng như từ lòng tin của các môn đệ khác. Thực
vậy, khi chạm đến các vết thương của Chúa, người môn đệ do dự đã chữa lành sự nghi
ngờ của bản thân và của chúng ta nữa.
Cuộc viếng thăm của Chúa Phục sinh không
giới hạn trong khuôn khổ của nhà Tiệc Ly, nhưng còn vượt xa hơn nữa, ngõ hầu tất cả
mọi người có thể lãnh nhận hồng ân bình an và sự sống nhờ “thần khí sự sống”. Thực
vậy, Chúa Giêsu đã hai lần chúc cho các môn đệ “bình an cho các con”, và thêm rằng:
“Như Cha đã sai Thầy, thì Thầy cững sai các con”. Nói xong, Chúa thổi trên các tông
đồ và nói: “Hãy lãnh nhận Thánh Thần. Các con tha tội cho ai, thì họ sẽ được tha;
các con không tha cho ai, thì họ sẽ không được tha”. Đây là sứ mạng được trao cho
Giáo Hội nhờ Thánh Linh trợ giúp liên lỉ: mang đến cho hết mọi người tin vui, thực
tại hoan hỉ của Tình yêu lân tuất của Thiên Chúa, ngõ hầu, như thánh Gioan viết, “anh
em tin rằng đức Giêsu là đấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để nhờ tin, anh em được sống
nhờ danh Ngài” (20,31).
Dưới ánh sáng của lời này, tôi khuyến khích cách riêng
các vị chủ chăn hãy theo gương của cha sở họ Ars, một người đã làm biến đổi con tìm
và đời sống của biết bao nhiêu người, bởi vì cha đã làm được cho họ cảm nhận tình
yêu lân tuất của Chúa. Ngày nay chúng ta cũng cần một lời loan báo và một chứng tá
cho sự thật của Tình yêu như vậy. Nhờ thế, chúng ta sẽ làm cho Đấng mà mắt chúng ta
không nhìn thấy được trở nên gần gũi, nhờ sự thâm tín Tình yêu lân tuất của Ngài.
Chúng ta hãy xin Đức Trinh nữ Maria, Nữ vương các thánh tông đồ, nâng đỡ sứ
mệnh của Hội thánh, và chúng ta hân hoan cầu khẩn Mẹ: Lạy Nữ vương thiên đàng, hãy
vui mừng. Alleluia