... Năm 1900 mở ra một trang sử hãi hùng cho Giáo Hội Công Giáo tại Trung
Quốc. Các làng mạc Công Giáo bị bọn giặc Quyền Phỉ nổi lên đốt phá và các tín
hữu Công Giáo bị tàn sát. Trong số các tín hữu Công Giáo bị sát hại có ông Phêrô
Lưu Tử Dư.
Các tín hữu Công Giáo làng
Chu-Gia-Siêu, tỉnh Hà Bắc, nói với ông Lưu: - Đi trốn với chúng tôi đi! Ở lại
sẽ chết đó!
Ông Lưu trả lời: - Không, tôi không đi! Nếu được chết vì đạo
thì càng tốt!
Ông trùm họ đạo nói: - Nếu bọn giặc đến thì họ chỉ cho anh
một lát gươm và anh sẽ lên Thiên Đàng ngay. Nhưng nếu quan tổng đốc tới thì không
biết họ sẽ dành cho anh cực hình khủng khiếp nào?
Ông Lưu vẫn cương quyết
đáp: - Thế mới đúng là trường hợp mang đến cho
tôi hạnh phúc!
Thấy không thuyết phục được, các tín hữu bỏ ông ở lại trông
coi nhà thờ và nhà cửa của họ.
Ngày hôm sau, các người bạn ngoại giáo rủ nhau
đến khuyên ông Lưu bỏ đạo Công Giáo. Họ dùng hết lý này đến lẽ kia, khuyên ngon dỗ
ngọt, nhưng ông Lưu vẫn vững như đá. Thất bại, dân làng đến trình cho xã trưởng biết.
Ông này bảo: - Tôi đã nói rồi mà! Đừng mất công vô ích dụ dỗ các người Công Giáo
bỏ đạo. Họ đã bị bỏ bùa mê theo đạo rồi. Bây giờ thì phải nộp ông Lưu cho quan tổng
đốc. Nếu không, cả làng chúng ta sẽ bị tàn phá.
Viên xã trưởng Lưu Lao Công
dữ tợn rất thù ghét các tín hữu Công Giáo. Đã có lần ông tuyên bố: - Hoặc là Đạo
Công Giáo bị tiêu diệt nơi làng này, hoặc là tôi sẽ chết!
Ngày sau đó, quan
tổng đốc đến thật. Ông truyền gọi tất cả các gia trưởng trong làng đến và bảo phải
giao nộp hết các tín hữu Công Giáo trong làng. Dân làng cho biết các tín hữu đã bỏ
làng trốn hết, chỉ còn một người tên Lưu. Quan truyền bắt ngay ông Lưu đem nộp.
Viên xã trưởng hăng hái đến nhà ông Lưu. Nhưng ông Lưu đã trốn khỏi nhà. Viên xã trưởng
túm lấy đứa cháu ông Lưu và đe dọa: - Mày phải chỉ chỗ trốn của bác mày, không
thì tao sẽ bắt nộp mày thế mạng!
Thằng bé biết rõ chỗ trốn của bác, nó run
rẩy nói cho bác nghe lệnh truyền. Ông Lưu bình tĩnh nói: - Cháu đừng sợ! Bác sẽ
đến ngay!
Nói rồi ông Lưu rời chỗ trốn và ra đình nộp mình cho quan tổng đốc.
Quan hỏi: - Anh có phải là tín hữu Công Giáo không?
Ông Lưu đáp: -
Phải!
Quan nói: - Anh có muốn chối đạo không?
Ông Lưu trả lời:
- Không!
Quan Tổng Đốc liền ra lệnh chém đầu ông Lưu. Ông Phêrô Lưu Tử Dư
vui mừng vì biết giờ phút đợi mong đã đến. Ông quỳ xuống, mở cúc áo, gấp cổ áo, để
lộ cổ ra. Một lát gươm chém đứt đầu ông. Một người đứng gần đó nhảy đến, mổ ngực,
móc trái tim ông Lưu và giơ cao cho mọi người thấy. Viên xã trưởng cũng có mặt tại
đó. Ông reo to bằng giọng chiến thắng: - Đạo Công Giáo đã chết tại đây, ngày hôm
nay rồi!
Thế nhưng định mệnh trớ trêu. Ít lâu sau, viên xã trưởng bị bắt giam
vì tội ăn trộm. Ông bị chết trong tù. Ngày đưa xác ông xã trưởng từ nhà giam về làng
cũng là ngày các tín hữu Công Giáo lũ lượt vui mừng trở về làng. Đạo Công
Giáo tái sinh sống động nơi làng Chu-Gia-Siêu.
... ”Thưa anh chị em, chúng tôi phải luôn luôn tạ ơn THIÊN CHÚA về
anh chị em: đó là điều phải lẽ, vì Đức Tin của anh chị
em đang phát triển mạnh, và nơi tất cả anh chị em, lòng yêu thương
của mỗi người đối với tha nhân cũng gia
tăng. Bởi thế, chúng tôi hãnh diện về anh chị em trước mặt các
Hội Thánh của THIÊN CHÚA, vì anh chị em kiên nhẫn và có Đức Tin mỗi
khi bị bắt bớ hay gặp cảnh gian truân. Đó là dấu chỉ cho thấy THIÊN
CHÚA xét xử công minh: anh chị em sẽ được coi là xứng đáng tham
dự Nước THIÊN CHÚA, chính vì Nước THIÊN CHÚA mà
anh chị em phải chịu đau khổ .. Vì thế, lúc nào chúng tôi cũng cầu nguyện
cho anh chị em: xin THIÊN CHÚA chúng ta làm cho anh chị em được xứng
đáng với ơn gọi, và xin Ngài dùng quyền năng mà hoàn thành
mọi thiện chí của anh chị em và mọi công việc anh chị em làm vì Đức
Tin. Như thế, Danh của THIÊN CHÚA chúng ta là Đức Chúa GIÊSU
KITÔ sẽ được tôn vinh nơi anh chị em, và anh chị
em được tôn vinh nơi Người, chiếu theo ân sủng của THIÊN CHÚA
chúng ta và của Đức Chúa GIÊSU KITÔ” (2 Thêxalônica 1,3-5/11-12).
(Celestino Testore, S.I, ”Sangue e Palme e Corone sul Fiume Giallo”, Curia Generalizia
della Compagnia di Gesù, 1955)