... Câu chuyện xảy ra hồi cuối đệ nhị thế chiến 1939-1945.
Sau khi các đoàn
quân Ý rầm rộ rút khỏi các khu vực trấn đóng tại Nga, quân đội Xô-Viết tức tốc đem
binh tái chiếm cộng hòa Ucraine. Họ lần lượt tịch thu các nhà thờ Công Giáo trên toàn
quốc, vừa mở cửa trở lại. Đền thánh Đức Mẹ MARIA nổi tiếng tại Zarvanytzia - trung
tâm lòng sùng kính Đức Mẹ của dân chúng - chịu chung số phận đau thương. Chỉ có điều
may mắn:
- Binh lính Xô-Viết không dám đụng
đến bức ảnh Đức Mẹ làm phép lạ,
tôn kính trong đền thánh. Họ để bức ảnh
tại vị trí cũ.
Trong khi đó, mặc dầu đền thánh Đức Mẹ bị đóng cửa,
các tín hữu Công Giáo tiếp tục kéo nhau thật đông tới đền thánh kính viếng Đức Mẹ.
Họ tụ họp nơi quảng trường trước đền thánh, và đứng đó, hướng về đền thánh, hoặc im
lặng cầu nguyện hoặc cùng nhau đọc và hát kinh lớn tiếng.
Sự can đảm công
khai bộc lộ lòng kính mến Đức Mẹ MARIA của tín hữu Công Giáo Ucraine khiến nhà nước
cộng sản vô thần khó chịu. Họ cương quyết tiêu diệt lòng sùng kính Đức Mẹ mà đối với
họ, chỉ là điều ”mê tín dị đoan”.
Một ngày mùa hè trong năm 1957, một viên
công an nhà nước táo-bạo hùng-hổ bước vào đền thánh. Ông lấy bức ảnh Đức Mẹ làm phép
lạ và mang đi. Các tín hữu Công Giáo quyết liệt phản đối nhưng vô hiệu!!!
Nhà nước cộng sản vô thần ngây ngô nghĩ rằng: - Mang bức ảnh
Đức Mẹ MARIA đi tức là xóa bỏ sự
sùng kính Đức Mẹ khỏi tâm lòng các tín hữu Công Giáo!!!
Thật là bé cái lầm!!! Bởi lẽ, Đức Mẹ MARIA là Hiền Mẫu Dấu Ái và Khoan Nhân, đâu có
dễ dàng bỏ rơi con cái Mẹ. Đức Mẹ ra tay làm phép lạ: - Hình ảnh Đức
Mẹ phản chiếu dưới dòng suối chảy qua gần đền thánh.
Tất cả các tín hữu Công Giáo hành hương đến đền thánh đều trông thấy rõ ràng. Mọi
người có thể chiêm ngưỡng hình ảnh Đức Mẹ phản chiếu dưới dòng nước. Khuôn mặt Đức
Mẹ dịu hiền như nói với nhà nước cộng sản vô thần: - Các ông đưa Ta ra khỏi
đền thánh, nhưng đâu có thể kéo Ta ra khỏi tâm lòng con cái Ta.
Vậy thì Ta sẽ ở lại đây với các con Ta!
Tin lạ đồn ra khắp
nước Ucraine khiến cho từng đoàn tín hữu Công Giáo hành hương lũ lượt kéo đến đền
thánh, trước sự ngăn cản bất lực của nhà nước cộng sản vô thần.
Nhà nước Xô-Viết
cho thành lập một ủy ban điều tra thực hư như thế nào. Ủy ban đến tận Zarvanytzia
để xem xét. Nhưng hiện tượng lạ vẫn tiếp tục. Dưới dòng nước, khuôn mặt Đức Mẹ MARIA
mỹ miều vẫn tiếp tục khoan dung tươi cười. Không ai có thể ngăn cản hình ảnh Đức Mẹ
xuất hiện.
Năm sau, vào mùa hè 1958, nhà nước Xô-Viết gửi một ủy ban từ Moscou
đến Zarvanytzia để điều tra. Ủy ban tìm cách xóa bỏ hình ảnh Đức Mẹ phản chiếu dưới
dòng nước, nhưng không thành công. Bất lực, họ để Đức Mẹ bằng yên với đoàn con cái
Mẹ.
Sau cùng, Đức Mẹ MARIA chiến thắng. Ngày 14-10-1958,
nhà nước Xô-Viết trao trả bức ảnh Đức Mẹ làm phép lạ về với đền thánh. Kể sao cho
xiết niềm hân hoan vui mừng của tín hữu Công Giáo toàn nước Ucraine!
...
Có điềm lớn xuất hiện trên trời: một người Phụ Nữ, mình khoác
mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội
triều thiên 12 ngôi sao. Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại
vì sắp sinh con. Lại có điềm khác xuất hiện trên trời: đó là
một con rồng lớn, đỏ như lửa, có 7 đầu
và 10 sừng, trên 7 đầu đều có vương miện.
Đuôi nó quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống
đất. Rồi con rồng đứng chực sẵn trước mặt
người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi Bà sinh xong là nó nuốt
ngay Con Bà. Bà đã sinh được một Người Con,
một Người Con Trai, Người Con này sẽ dùng trượng
sắt mà chăn dắt muôn dân. Con Bà được đưa ngay
lên THIÊN CHÚA, lên tận ngai của Ngài. Còn người Phụ Nữ thì trốn
vào sa mạc; tại đó THIÊN CHÚA đã dọn sẵn cho Bà một chỗ ở, để
Bà được nuôi dưỡng ở đó, trong vòng một
ngàn hai trăm sáu mươi ngày. Bấy giờ có giao chiến trên Trời: Thánh Tổng
Lãnh Thiên Thần Micae và các Thiên Thần của Người giao chiến với con
Mãng-Xà. Con Mãng-Xà cùng các thiên thần của nó cũng giao chiến. Nhưng nó không
đủ sức thắng được, và cả bọn không còn chỗ trên Trời nữa. Con
Mãng-Xà bị tống ra, đó là Con Rắn xưa, mà người ta gọi
là ma quỷ hay Satan, tên chuyên mê hoặc toàn thể thiên hạ. Nó bị tống xuống
đất, và các thiên thần của nó cũng bị tống xuống với nó. Và tôi nghe có tiếng
hô to trên Trời: “THIÊN CHÚA chúng ta thờ giờ đây ban ơn cứu
độ, giờ đây biểu dương uy lực với
vương quyền, và Đức KITÔ của Người,
giờ đây cũng biểu dương quyền bính” (Sách Khải Huyền
12, 1-10).
(P. Arturo D'Onofrio, ”Con Maria un cammino di Fede e di Amore”,
LER, 1988, trang 150)