2008-04-28 12:40:07

SỨC MẠNH CỦA LỜI CẦU NGUYỆN.


Jessudas là một bác sĩ trẻ, ra trường và bắt đầu hành nghề từ năm 1980. Tương lai sáng lạng nhuộm màu hồng tươi trải dài trước mắt ông. Cuộc sống gia đình cũng đầy hạnh phúc với người vợ trẻ và đảm đang cùng với hai đứa con ngoan ngoãn. Vào tháng 6 năm 1986, bác sĩ bị bệnh, một thứ bệnh vi khuẩn tương tự như bệnh cúm. Ông bạn bác sĩ đồng nghiệp chuyên về các thứ bệnh vi khuẩn khám nghiệm và xác quyết rằng bệnh tình không có gì đáng lo ngại ca.

Nhưng thực tế thì từ ngày đó, bác sĩ Jessudas cứ gầy ốm thêm. Mỗi ngày trôi qua, bác sĩ càng cảm thấy yếu hẳn đi, không còn đủ sức để đi lại nữa. Vào tháng 8, tức là hai tháng sau ngày lâm bệnh, người nhà phải đưa bác sĩ vào điều trị gấp trong bệnh viện vì bác sĩ thở không được nữa. Tại đây, nhờ các cuộc thử nghiệm kỹ càng và sâu rộng hơn, người ta khám phá ra căn bệnh ung thư hiểm nghèo đang tấn công xương sống của bác sĩ.

Như tiếng sét nổ giữa trời quang mây tạnh, bác sĩ Jessudas cảm thấy chấn động mãnh liệt. Chỉ trong chốc lát, hiện tại và tương lai màu hồng đã bị xóa tan, chỉ còn lại nổi kinh hoàng trước một định mệnh phũ phàng và sự thương đau khi nghĩ tới hai đứa con thơ còn nhỏ dại. Nhưng rồi vốn là một bác sĩ, tôi tin tưởng vào các tiến bộ khoa học của y khoa. Tôi bám víu vào lòng tin tưởng đó để hy vọng. Buồn thay, hy vọng vẫn hoàn hy vọng, bệnh tình bác sĩ vẫn càng ngày càng trầm trọng hơn. Sau kỳ trị liệu bằng quang tuyến mà vô hiệu, bệnh viện đành cho bác sĩ Jessudas trở về nhà vì không thể chữa trị thêm. Bệnh tình của bác sĩ Jessudas xem ra vô phương cứu chữa. Bác sĩ phải nằm liệt giường, bán thân bất toại và cả hai tay cũng không cử động được. Tình cảnh thật là tuyệt vọng. Bác sĩ Jessudas biết quá rõ là một khi bệnh viện cho bệnh nhân ung thư về nhà, thì hy vọng lành bệnh không còn nữa, người bệnh chỉ còn đợi giờ chết mà thôi. Một phần, bác sĩ chống chọi với thần chết bằng cách bám víu vào lòng hy vọng, phần khác, bác sĩ uất hận và hãi hùng trước viễn tượng bỏ lại vợ trẻ con thơ côi cút.

Trong khoảng thời gian cực kỳ u ám này, một bạn đồng nghiệp của bác sĩ Jessudas nói với bác sĩ về một nhóm cầu nguyện thuộc phong trào Canh tân đặc sủng Thánh Linh và ướm lời hỏi bác sĩ có muốn cầu nguyện với nhóm hay không. Cho đến lúc này, thật tình mà nói thì bác sĩ Jessudas không biết cầu nguyện là gì ngoài một vài câu kinh bổn, lõm bỏm chỗ nhớ chỗ quên. Nhưng bác sĩ luôn tin vào một Đấng Tối Cao. Nhưng nghĩ là chẳng mất mát gì nên bác sĩ Jessudas bằng lòng làm quen nhóm cầu nguyện. Vài ngày sau, một phụ nữ trong ban điều hành nhóm cầu nguyện nói trên cùng hai người bạn ghé đến thăm bác sĩ Jessudas. Họ cùng nhau quỳ cầu nguyện bên giường bệnh của bác sĩ, cầu xin cho bác sĩ được đầy ơn sủng Thánh Linh và rồi đặt tay trên bác sĩ xin cho ông được ơn khỏi bệnh. Trước khi ra về, họ ban bí tích xức dầu bệnh nhân cho bác sĩ. Bác sĩ Jessudas kể lại giây phút xúc động đó như sau: Ngay trong lần đầu tiên đến thăm tôi, khi những người khách này đặt tay trên lưng và trên chân, tôi cảm thấy một luồng điện nóng chạy thẳng từ trên đầu xuống đến chân tôi và một khao khát cử động tay chân. Chân tôi vẫn không nhúc nhắc được, nhưng này, tay tôi đã cử động được đôi chút. Khi ba người khách cầu xin cho tôi được đầy tràn ơn Chúa Thánh Linh, vốn là một người nóng nảy bồn chồn và đang ở trong một giai đoạn bi quan chán nản, tôi cảm thấy ngay niềm bình an thanh thản đang được đổ tràn đầy trong con tim tôi. Và tôi cảm nhận rõ ràng là Chúa Thánh Thần đã chữa lành tâm lòng tôi ngay từ lần đầu tiên đó rồi. Các buổi cầu nguyện xin ơn chữa lành tật bệnh cho tôi kéo dài sau đó, và sau mỗi lần xức dầu thánh, tôi lại cảm thấy mình khỏe hơn một tý.

Ngày nay, tôi không còn bị tê bại nằm liệt trên giường nữa. Tôi đi đứng lại được gần như bình thường và tự tay chăm sóc gia đình tôi. Tôi cũng đã trở về với công việc thường lệ của một bác sĩ trong nhà thương, vì căn bệnh ung thư hiểm nghèo đã biến mất, không để lại dấu tích nào khác hơn là các tấm ảnh chụp quang tuyến. Tôi cử động bình thường trở lại được cả tứ chi và tôi tin chắc rằng nếu không có phong trào Canh tân đặc sủng và lời cầu nguyện của các nhóm thành viên, thì tôi không thể nào có được ngày nay. Thật không ai có thể đo lường được sức của lời cầu nguyện cả.

MAIANH (…119)








All the contents on this site are copyrighted ©.