- Khi nào lập gia đình, con sẽ sinh 15 đứa
con giống như Dì Peggy. Mỗi sáng thức dậy, Dì ung dung ngồi uống cà phê, trong khi
mấy nhóc con của Dì làm hết mọi việc trong nhà!
Câu nói mới nghe tưởng chừng
như gia đình ông bà Bob và Peggy O'Donoghue đang tận hưởng hạnh phúc địa đàng! Nhưng
thực tế thì có hơi khác một chút.
Dì Peggy có 15 đứa con thật, 10 trai và
5 gái. Đứa lớn nhất 17 tuổi, và đứa bé nhất 2 tuổi, nghĩa là mỗi đứa cách nhau một
tuổi! Mỗi buổi sáng lúc 7 giờ, các phần tử trẻ tuổi nhất của bộ lạc, rời giường trong
bộ đồ ngủ, chạy thẳng xuống nhà bếp, rửa mặt đánh răng. Dĩ nhiên là vì dân số quá
đông khiến cho việc lưu thông trong phòng chứa nước bị tắc nghẽn một chút! Nhưng đến
7 giờ 30 sáng thì mọi nghi thức rửa mặt đánh răng phải hoàn tất, kể cả các vị niên
trưởng của bộ lạc .. Tiếp đến là bữa ăn sáng.
Dì Peggy tận dụng mọi khả năng
tổ chức khéo léo hầu thỏa mãn tất cả nhu cầu của lũ con 15 đứa. Sau khi ăn sáng, mỗi
đứa chu toàn một công tác khác nhau được chỉ định, chẳng hạn như: rửa đĩa chén, quét
nhà, lau chén đĩa, lau nhà. Rồi mỗi đứa tự dọn dẹp giường ngủ của mình.
Gia
đình ông bà Bob và Peggy không khá giả. Ông bà có căn nhà cạnh bờ biển. Mỗi sáng Chúa
Nhật, sau khi tham dự Thánh Lễ có hai đứa con trai ông bà giúp lễ, cả gia đình đem
nhau ra biển tắm. Hành trình ra biển của đại gia đình giống như cuộc chuyển hàng xuống
tàu tại một bến cảng. Trông thật náo nhiệt và rầm rộ! Ông bà không đủ tiền mua chiếc
xe thật lớn để chở hết mọi phần tử gia đình, do đó, mấy đứa lớn di chuyển bằng xe
công cộng. Chỉ có các cô chú bé mới di chuyển bằng xe của ông bà.
Mỗi lần
bà Peggy đi chợ là mỗi lần bà gây chú ý. Bà thường nhũn nhặn trả lời cho các cặp mắt
tò mò nhìn những giỏ xách đầy ứ:
- Tôi chỉ mua rất ít những gì thật cần thiết
thôi!
Thậm chí có người không ngần ngại hỏi bà Peggy:
- Hẳn bà là
tín hữu Công Giáo?
Một ngày, bà Peggy nghe Michel - cậu trai 13 tuổi - trả
lời điện thoại cho một cụ già:
- Vâng thưa cụ, tất cả chúng cháu thuộc về
cùng một gia đình và Ba cháu vừa mất!
Ngạc nhiên, bà Peggy hỏi con:
- Sao con lại nói thế?
Michel điềm nhiên trả lời:
- Con nói vậy để
xem bà cụ có xỉu không!
Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên hơn cả là gia đình
ông bà Bob và Peggy đã vượt khỏi mọi cuộc khủng hoảng tài chánh của gia đình. Đó là
nhờ Đức Tin tuyệt đối nơi THIÊN CHÚA Quan Phòng và sự trợ giúp của Thánh Cả GIUSE.
Chính Thánh Cả GIUSE là gia trưởng chí thánh của gia đình. Trong vườn của ông bà có
bức tượng Thánh Cả. Mãi cho đến một ngày, không hiểu tại sao bức tượng bị mấy cậu
trai làm gãy đầu. Dầu vậy, Thánh Cả GIUSE vẫn tiếp tục làm phép lạ, giúp gia đình
hàng ngày dùng đủ.
Bí quyết của ông bà O'Donoghue:
- Hết sức tiện
tặn và tận dụng khả năng làm việc không ngơi nghỉ.
Bà Peggy thổ lộ:
- Tôi không bao giờ biết đến một giấc ngủ kéo dài 8 tiếng đồng hồ!
Một ngày
bà Peggy quyết định học đàn dương cầm và tập trượt ski trên sóng. Bà hóm hỉnh giải
thích:
- Đây là kinh nghiệm thiêng liêng giống như phép lạ đi trên mặt nước!
Mà quả thật, mỗi ngày trôi qua là một phép lạ đối với ông bà Bob và Peggy. Phép lạ
của gia đình Công Giáo đông con đi trên mặt nước.
... ”Năm 149, quân đội
của ông Giuđa nghe tin vua Antioco Eupator đem một đạo
binh khổng lồ tiến đánh xứ Giuđêa. Ông Giuđa liền ra lệnh
cho tất cả mọi người, phải ngày đêm cầu nguyên
cùng Chúa, xin Chúa thương cứu giúp những người đang bị
đe dọa mất lề luật, mất tổ quốc và mất cả đền thờ. Mọi người
đã cùng nhau đọc kinh cầu nguyện, khóc lóc, ăn chay, sấp
mình thờ lạy Chúa trong ba ngày liền. Sau đó ông Giuđa quyết
định không chờ cho đạo binh của vua Antioco tràn vào xứ
Giuđêa, làm chủ được thành, mà phải xuất trận ngay, với
ơn phù trợ của THIÊN CHÚA, đánh một trận quyết chiến với quân
thù. Ông phó thác vận mệnh quân đội của ông vào tay Đấng
Tạo Thành trời đất.. Sau khi hô khẩu hiệu ”THIÊN CHÚA chiến thắng”,
ông chọn những người dũng cảm nhất rồi đang đêm xông đến
tấn công trại binh của vua Antioco. Cả trại binh khiếp sợ kinh hoàng rối loạn .. Trận
tấn công được THIÊN CHÚA phù trợ vừa kết thúc, thì trời bắt đầu
sáng” (2 Macabê 13,1.10-17).