Bà Cecil John Saunders (61 tuổi) sinh tại Luân Đôn, thủ đô Anh quốc. Bà làm
đủ thứ nghề trước khi đến Roma dịp Năm Thánh 1975 và ở lại đây luôn. Năm 1987 vì quá
nghèo, không thể trả tiền thuê nhà nên bị đuổi. Từ đó bà sống lang thang ngoài đường
phố Roma và đi lượm giấy để bán.
Khi được hỏi: Đối với bà, Đức Chúa GIÊSU KITÔ
là ai? bà Cecil John Saunders không chút ngập ngừng do dự, bà tuyên xưng:
-
Đức Chúa GIÊSU, tôi học biết Ngài ngay từ lúc còn thơ. Mẹ tôi dạy tôi cầu nguyện cùng
Đức Chúa GIÊSU mỗi sáng khi thức dậy, trước mỗi bữa ăn và vào mỗi buổi tối trước khi
lên giường ngủ. Đối với tôi, Đức Chúa GIÊSU luôn luôn và mãi mãi là Đấng CỨU ĐỘ THẾ
GIỚI. Ngài là Đấng Duy Nhất - trong tất cả các tôn giáo trên thế giới - là Đấng Duy
Nhất có thể cứu loài người. Và chỉ mình Đức Chúa GIÊSU mới có thể cứu loài người,
vì Đức Chúa GIÊSU hoàn tất mọi ước muốn của THIÊN CHÚA CHA.
Cuộc Đức Chúa GIÊSU
sinh ra, nếp sống, các phép lạ, Bữa Tiệc Ly, cuộc Khổ Nạn, cái chết và Sống Lại của
Ngài: tất cả biến cố ấy ghi đậm nét trong cuộc đời tôi. Với cuộc sống lang thang đầu
đường xó chợ hiện nay, tôi không thể đọc Phúc Âm mỗi ngày. Tuy nhiên, mỗi khi tham
dự Thánh Lễ Chúa Nhật, tôi chăm chú lắng nghe Lời Chúa. Rồi mỗi khi bị đau ốm - và
bị đau ốm thường xuyên - mà sau đó được khỏi bệnh, tôi tin chắc chắn vững vàng là
chính Đức Chúa GIÊSU muốn cho tôi được lành mạnh.
Cuộc gặp gỡ với Đức Chúa
GIÊSU là cuộc gặp gỡ với siêu nhiên và trao ban cho tôi sức mạnh cùng năng lực để
sống. Tôi thiết nghĩ: người ta có thể tin hoặc không tin nơi Đức Chúa GIÊSU, nhưng
đừng bao giờ nên chống đối Ngài, bởi vì có bao giờ Đức Chúa GIÊSU chống đối ai đâu!!!
Đối với Đức Chúa GIÊSU, người ta chỉ có thể ngưỡng mộ, tôn thờ Ngài, chứ không bao
giờ được phép phỉ báng Ngài. Kẻ nào dám cả gan khinh bỉ xúc phạm đến Đức Chúa GIÊSU
thì không phải là người bạn của tôi!
Tôi nghèo và Đức Chúa GIÊSU cũng từng
sống nghèo. Vị Linh Mục làm việc trong Vatican nói với tôi:
- Nơi gương mặt
người nghèo, người ta có thể nhìn ra thánh nhan Đức Chúa GIÊSU.
Do đó, tôi
thường cố gắng - trong khả năng hạn hẹp nghèo nàn - giúp đỡ người nghèo cùng sống
với tôi. Tôi thiết nghĩ: hẳn Đức Chúa GIÊSU cư xử nhân từ với người nghèo hơn là với
người giàu có, đặc biệt với người giàu có ích kỷ. Đức Chúa GIÊSU muốn cho tất cả chúng
ta sống tử tế và không khốn khổ lắm! Có lẽ vì vậy mà ở tại thủ đô Roma có rất nhiều
nơi tiếp đón người nghèo. Người nghèo, người không nhà cửa đều có thể tìm ra chỗ để
ăn, để trao đổi vài lời với người khác. Nơi các trung tâm bác ái tôi tìm gặp rất nhiều
bạn hữu. Tôi có thể đặt niềm tin tưởng nơi các bạn nghèo. Mỗi khi lang thang trên
đường phố, gặp người nào đói, tôi mời họ cùng tôi đến xin ăn nơi các trung tâm bác
ái của Giáo Hội Công Giáo. Người ta cảm thấy ăn ngon hơn khi ở giữa người cùng đặt
niềm tin tưởng và yêu mến Đức Chúa GIÊSU!!!
Chứng từ thứ hai của bà Rita
Borsellino. Bà là em gái thẩm phán Paolo Borsellino (1940-1992), bị giết
ở Palermo, thuộc đảo Sicilia (Nam Ý). Ông Paolo là thẩm phám trung thực, liêm chính
và là tín hữu Công Giáo nhiệt thành. Ông ý thức rõ trách nhiệm và tận tâm chu toàn
nhiệm vụ của mình, cho dù nhiệm vụ gắn liền với cái chết ..
Bà Rita Borsellino
lập gia đình và có ba người con. Bà là một trong những người khơi động niềm hy vọng
nơi giới trẻ Palermo để họ cùng xây dựng một xã hội dựa trên công bằng và tình yêu.
Khi
được hỏi: Đối với bà, Đức Chúa GIÊSU KITÔ là ai? bà Rita trả lời:
- Lúc nhỏ,
tôi thường nghĩ về THIÊN CHÚA như là Đấng dựng nên trời đất, quá cao cả. Tôi không
dám vươn tới và cầu nguyện cùng Chúa. Dần dần lớn lên, tôi bắt đầu hiểu và yêu mến
THIÊN CHÚA, qua Đức Chúa GIÊSU. Đức Chúa GIÊSU gần gũi con người hơn, vì Chúa mặc
lấy xác phàm như con người. Rồi nhân buổi cầu nguyện nơi cộng đoàn của Cha Carlo Carretto
(1910-1988), tiểu đệ Chúa GIÊSU, tôi học được cách thức gọi THIÊN CHÚA là CHA!
Sau
cái chết thảm thương của anh tôi - thẩm phán Paolo Borsellino - tôi học thế nào tha
thứ: Xin Cha tha cho họ vì họ không biết việc họ làm. Từ đó tôi tìm gặp gỡ Đức Chúa
GIÊSU và nhận ra khuôn mặt Ngài nơi người đau khổ, những ai cần tôi giúp đỡ. Tôi cũng
chấp nhận thử thách, thánh giá và coi đó là con đường duy nhất đưa đến sự phục sinh..