Ngay từ 7 tuổi - sau khi rước lễ lần đầu - tôi thường xuyên lãnh nhận bí tích Hòa
Giải. Cảm tưởng được gặp Chúa trong những lần xưng tội đầu tiên của thời niên thiếu,
ghi đậm trong trí nhớ tôi.
Trước mỗi lễ trọng, tôi lại dọn mình đi xưng tội.
Vào tòa giải tội, trước tấm lưới nhỏ bằng gỗ - trông thật bí ẩn huyền nhiệm - tôi
cung kính quỳ xuống. Tôi nghe tiếng nói phát ra từ bên kia tấm lưới, mà tôi biết rõ
là của vị Linh Mục, Đại Diện Đức Chúa GIÊSU. Tiếng nói chúc lành cho tôi và tôi bắt
đầu xưng tội. Khung cảnh tòa giải tội như tỏa ra bầu khí linh thiêng huyền nhiệm lạ
lùng, khó diễn tả được, nhất là trong tuổi thơ của cậu bé lên 8 lên 9. Nhờ học giáo
lý, tôi biết rõ sau mỗi lần xưng tội thì tất cả tội lỗi của tôi được tẩy sạch và tôi
được Chúa tha thứ.
Nhưng hiểu biết và tâm tình tôi dành cho Bí Tích Giải Tội
dừng lại ở điểm vừa nói. Phải chờ đến 10 năm sau, khi bước vào tuổi trưởng thành,
tôi mới hiểu hơn về tình thương bao la THIÊN CHÚA dành cho chúng ta qua bí tích Hòa
Giải. Một ngày, nhân chuyến hành hương Lộ-Đức, tôi may mắn xưng tội với vị Linh Mục
thánh thiện. Cha giúp tôi đi xa hơn trong ý nghĩa của bí tích Giải Tội. Cha nói:
-
Xưng tội không chỉ giới hạn trong hành động của hối nhân tiến về tòa cáo giải và xưng
thú mọi tội lỗi với vị Linh Mục. Việc xưng tội còn hướng tín hữu Công Giáo đến các
tâm tình cao đẹp hơn nhiều. Đó là cảm nhận được Tình Yêu bao la, lòng từ bi nhân hậu
vô biên của THIÊN CHÚA đối với con người.
Kể từ sau lần xưng tội đáng nhớ ấy,
tôi cảm thấy nảy sinh tâm tình mới lạ, như cảm nhận hồng ân lớn lao Chúa chuyển vào
linh hồn tôi. Cuộc sống tôi cũng bắt đầu thay đổi. Tôi ý thức rõ ràng và sâu xa hơn
sự hiện diện của Chúa ngay chính trong cuộc đời tôi. Một sự hiện diện thân mật và
gần gũi, chứ không phải mơ hồ và xa vời.
Tôi cầu nguyện sốt sắng và tha thiết
hơn. Tôi thực sự bày tỏ tâm tình với Đức Chúa GIÊSU, người Bạn Chí Thân Dấu Ái của
tôi. Nhờ sống tình thân mật với Đức Chúa GIÊSU, tôi được ơn biết rõ tôi hơn, với những
bất toàn và khốn khổ. Tuy nhiên, biết rõ mình không phải để thất vọng hoặc khép kín,
nhưng là để bày tỏ những khốn khổ, yếu hèn và sự bé nhỏ của tôi ra cho Chúa và xin
Chúa thương chữa lành.
Trước khi khám phá ra lòng từ bi vô biên của Đức Chúa
GIÊSU, tôi thường giữ riêng cho mình một góc nhỏ trong trái tim, nơi cất dấu các vết
thương lòng, những vụng dại của tuổi trẻ, của quá khứ. Nhưng từ khi khám phá ra lòng
nhân hậu bao la của Đức Chúa GIÊSU, tôi nhìn vết thương quá khứ với đôi mắt mới, đôi
mắt của chính Đức Chúa GIÊSU đầy yêu thương nhìn tôi. Và lòng tôi chan hòa nỗi niềm
hy vọng trìu mến. Tôi như ngụp lặn trong lòng từ bi của Chúa. Thật không thể nào diễn
tả cho hết lòng từ bi của Đức Chúa GIÊSU đối với tôi.
Đức GIÊSU KITÔ là THIÊN
CHÚA giàu lòng nhẫn nhục, luôn luôn đợi chờ. Ngài không bao giờ ép buộc ai theo Ngài.
Trái lại Ngài tôn trọng tự do của con người. Nếu chúng ta biết mở rộng tâm lòng đón
nhận thì tức khắc Chúa đến và ngự vào lòng. Tất cả tùy thuộc vào tự do chọn lựa của
con người.
Và trong việc chọn lựa này, có một Đấng luôn sẵn sàng ra tay giúp
đỡ chúng ta. Đó là Đức Trinh Nữ Vương MARIA, Mẹ chúng ta. Tín hữu Công Giáo tặng Mẹ
nhiều danh hiệu như ”Đấng An Ủi kẻ khốn cùng” - ”Nơi Nương Ẩn của tội nhân”. Đức Mẹ
là Đấng Vẹn Tuyền đến nỗi Mẹ luôn luôn muốn cho loài người, con cái của Mẹ, cũng được
hưởng nếm sự trinh khiết của Mẹ và như Mẹ. Chúng ta đừng bao giờ quên cầu khẩn cùng
Mẹ. Mẹ sẽ cầm tay đưa chúng ta đến với vị Linh Mục của Đức Chúa GIÊSU, để chúng ta
kín múc tình thương của Chúa.
Vincent, thanh niên 25 tuổi.
(Marie-Michel,
”Infinie Sa Tendresse”, Le Sarment FAYARD, 1993, trang 38-43).